Giữa triền đồi Cheo Reo, nơi mùa cúc quỳ vẫn vàng như năm nào, một người lính trở lại tìm dấu chân tuổi trẻ. Chiến tranh đã đi qua, nhưng mùi khói hương, màu hoa dại và bóng áo trắng ngày ấy vẫn còn âm ỉ trong gió. Người lính và mùa hoa cúc quỳ không kể lại một cuộc tình – mà đánh thức một khoảng nắng đã chìm, một nỗi thương chưa từng kịp gọi tên.
Dòng thời gian sáng, trưa, chiều, tối đã chảy vào văn thơ bao thời theo cách riêng và theo cái nhìn của mỗi người cầm bút. Nguyễn Ngọc Hạnh đã thả cách nhìn về phía thời gian qua những sáng tác của ông. Thâm nhập vào không gian thơ trong Nắng dậy thì*, bạn đọc sẽ nhận thấy cảm thức thời gian của một thi sĩ ở tuổi đang chiều.
Hòa chung không khí thiêng liêng và tự hào của toàn Đảng, toàn quân, toàn dân hướng tới kỷ niệm 81 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, Viện Phim Việt Nam tổ chức đợt chiếu phim chào mừng.
Ở tuổi 66, nhà văn Lưu Vĩ Lân hoàn thành "Cửu đảo" - tác phẩm về Việt Nam năm 2039. Ông chia sẻ triết lý "sống rồi mới viết", nỗi sợ chưa kịp kể những gì đã trải nghiệm.
Nhà văn Trương Anh Quốc, ủy viên Ban văn trẻ Hội Nhà văn Việt Nam, sinh năm 1976 tại vùng miền núi tỉnh Quảng Nam. Anh đạt giải Nhì cuộc thi Văn học tuổi 20 năm 2005 với tập truyện ngắn “Sóng biển rì rào”, giải Nhất cuộc thi văn học tuổi 20 năm 2010 với tiểu thuyết “Biển”, cùng nhiều giải thưởng truyện ngắn của Tạp chí Văn nghệ Quân đội, Báo Sài Gòn Giải phóng… Nhân dịp anh vừa ra mắt cuốn tiểu thuyết thứ tư “Trùng khơi nghe sóng”, Trương Anh Quốc đã có cuộc trò chuyện nhỏ về văn chương với Văn nghệ Thành phố.
Còn bạn thì sao? Bạn nghe điều gì từ lòng biển? Tôi tin dù bạn nghe được điều gì, hãy giữ lấy niềm tin ấy thật chặt, bởi vì mọi “lời thì thầm” đều có sức mạnh của riêng nó.