Ngày 02/12/2023, nhà văn Bích Ngân, Chủ tịch Hội Nhà văn TPHCM, Trưởng ban Tổ chức cuộc thi thơ “Nhân nghĩa đất phương Nam” lần 2 đã ký Quyết định số 65/HNV-QĐ về việc công nhận Giải thưởng cuộc thi Nhân nghĩa đất phương Nam lần 2.
Đọc chuyên luận "Lý luận - Phê bình văn học miền Nam 1954-1975: Tiếp nhận & Ứng dụng" của PGS.TS Trần Hoài Anh
Sáng ngày 30/11/2024, tại Hội trường Liên hiệp Các Hội VH-NT TPHCM diễn ra Đại hội Nhà văn Việt Nam Khu vực TPHCM để bầu ra 76 Đại biểu tham dự Đại hội Nhà văn Việt Nam toàn quốc vào đầu năm 2025.
Thơ Trần Quang Khánh được viết ra bởi những cảm xúc chân thành của một trái tim nhạy cảm, giàu trắc ẩn với nhiều nỗi trăn trở, suy tư. Có lẽ chính đời binh nghiệp và những thăng trầm của cuộc sống đã cho anh những bài học, sự trải nghiệm về con người, cuộc đời trong một cái nhìn thấu đáo, đầy tính nhân văn.
Bài phát biểu của Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam Nguyễn Quang Thiều tại Hội nghị Lý luận phê bình văn học lần thứ V "50 năm Văn học Việt Nam từ 1975: Thành tựu và xu thế".
Không hiểu vì sao, khi viết về Nguyễn Lương Ngọc, tôi lại nhớ câu thơ của Tản Đà tiên sinh “Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi/ Trần thế em nay chán nửa rồi”, và câu thơ của Quang Dũng tài hoa “Mây ở đầu ô mây lang thang/ Ôi chật làm sao góc phố phường”. Văn chương nó lạ lắm. Đường đầy người đi, đi nhiều, đi liên tục thành đường mòn. Với phàm giới nói chung đó là điều tốt. Thi nhân thì không. Khuôn phép sáo mòn khác chi con vẹt. Không xấu, thậm chí thuận nhĩ hóa thuận ngôn, nhưng không trình ra được cái mới, nghĩa là không sáng tạo, nghĩa là không phát triển, nói kiểu triết học, là phi tiến bộ. Thế là bảo thủ còn gì, vì anh thành tảng đá đứng ì cản trở dòng chảy của cuộc tồn tại không ngừng.