TIN TỨC

Nhà văn ra đi để lại gì cho nhân thế?

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2021-09-01 15:50:34
mail facebook google pos stwis
2323 lượt xem

BÍCH NGÂN​
 

Cách đây hơn hai tuần, nhà văn Vũ Hạnh mãi ra đi, dù không phải nhiễm Covid 19, nhưng do thực hiện giãn cách, đám tang của ông cũng chỉ có năm ba người đưa tiễn với hai vòng hoa khiêm nhường đặt trên nấm mộ đất.

Vì tuổi cao và mắc bệnh nền, nhà văn Trần Hữu Lục đã không vượt qua được tuổi 80 khi mắc COVID-19, ông trút hơi thở cuối cùng tại Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch lúc 8h30 ngày 30/8, theo tin từ gia đình.

Nhà văn Trần Hữu Lục sinh năm 1941 tại Vĩ Dạ, thành phố Huế.

Trần Hữu Lục còn có các bút danh Yên My, Trần Phước Nguyện, Hồng Hữu. Ông từng là giáo sư dạy văn Trường trung học Bùi Thị Xuân Đà Lạt; nguyên phó chủ tịch thường trực Hội đồng hương Thừa Thiên Huế tại TP.HCM; nguyên chủ biên tập san Nhớ Huế; hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà báo Việt Nam, Hội Điện ảnh Việt Nam;

Nhà văn Trần Hữu Lục là tác giả các tập truyện ngắn Cách một dòng sông (1971), Chiếc bóng (1987), Thời tôi yêu (1998) và các tập thơ Lời của hoa hồng (1988), Thu phương xa (2003), Vạn Xuân (2006), Ngày đầu tiên (2009)… và tập bút ký - bình luận Góc nhìn văn chương (2010); trong đó Trần Hữu Lục viết về những gương mặt văn nghệ thân quen từng xuất hiện trên văn đàn miền Nam từ trước 1975 như: Trịnh Công Sơn, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Tôn Nữ Hỷ Khương, Hồ Đắc Thiếu Anh...

(Ảnh: Nhà văn, nhà báo Trần Hữu Lục với đồng nghiệp Báo Tuổi Trẻ)

Người mất vì nhiễm Covid không thể có được một nghi lễ tiễn đưa, cũng không một người thân bên cạnh. Vợ, con, gia đình, người thân, chỉ có thể cắn răng nén nỗi đau tột cùng.

Nhà thơ Trần Hữu Lục, mất vì nhiễm Covid sáng qua. Có lẽ phải nhiều ngày nữa, gia đình mới nhận được hủ tro cốt của người mất.

Nhà thơ Trần Hương Giang, em gái của nhà văn Trần Hữu Lục, đang cố gắng bình tĩnh, dành cho anh trai mình bằng cách lần về ký ức, về tác phẩm, về những đóng góp không nhỏ của nhà văn Trần Hữu Lục suốt nửa thế kỷ qua. Chị nhắn: “Em ơi, sự nghiệp văn của anh Lục chừ viết cả tháng cũng chưa hết”

Trong nhiều tác phẩm của nhà văn Trần Hữu Lục, chị Trần Hương Giang nhắc nhiều đến tập truyện ngắn “ Cách một dòng sông”, một thời, nổi tiếng từ Nam ra Bắc…

Tôi vào Google gõ từ khóa “ Cách một dòng sông - Truyện ngắn Trần Hữu Lục”. Tìm không thấy. Trên không gian mạng, tác phẩm của nhà thơ Trần Hữu Lục chỉ ít ỏi dăm ba bài thơ, dăm ba bài viết về văn chương ông của bè bạn cùng thời.

Mà đâu riêng gì nhà thơ Trần Hữu Lục. Không ít nhà văn có những tác phẩm văn chương thật sự có giá trị cũng dần trôi vào lãng quên. Trong khi, không ít tên tuổi chỉ cần ấn nhẹ phím tìm kiếm trên không gian mạng là hiện lên vô thiên lủng tác phẩm, bài viết, nhiều bài viết còn huy động một lượng tính từ ngợi ca vẻ đẹp không giới hạn của nó. Giá trị hư thực cứ lẫn lộn. Mà giá trị thực thường âm thầm chìm khuất.

Tôi lại tiếp tục “chat” với chị Hương Giang. Nhắc về người anh tài hoa của mình, cũng phần nào làm chị đỡ đi cái cảm giác đớn đau. Rồi hai chị em đi đến một quyết tâm là, chị và gia đình sẽ cùng Hội Nhà văn Tp.HCM, chọn những tác phẩm của nhà văn Trần Hữu Lục in một quyển sách dày dặn. Quyển sách sẽ có bài viết về nhà văn Trần Hữu Lục, về tác phẩm của anh của những người bạn cùng thời với anh mà hiện nay vẫn còn mạnh khỏe. Chị kể một số tên tuổi đã từng chia ngọt xẻ bùi cùng với nhà văn Trần Hữu Lục, như các anh: Võ Quê, Nguyễn Duy Hiền, Trần Hoài, Tôn Thất Lập, Huỳnh Tấn Mẫm…

“Chát” một hồi dài, tôi cùng chị Hương Giang “ngéo tay” nhau: “Hết dịch, hai chị em sẽ gặp nhau, bàn cụ thể việc in sách anh Lục…”

Nhà văn Trần Hữu Lục sẽ không vĩnh viện mất đi, nếu như những tác phẩm thực sự có giá trị của anh được in, được đọc…

Những quyển sách thực sự có giá trị sẽ không bị lãng quên.

Nhà văn để lại cho nhân thế trang sách của mình, nỗi đau của mình, khát vọng của mình và đó là niềm hạnh phúc vừa nhỏ nhoi vừa lớn lao của người cầm bút.  
 

Tối ngày 31.8.2021.

(Nguồn: Website Văn Nghệ)

Bài viết liên quan

Xem thêm
Nhà văn Phùng Văn Khai - người lính đa năng của văn chương quân đội
Trong dòng chảy không ngừng nghỉ của văn học nghệ thuật Việt Nam đương đại, có những người đi lặng lẽ như bóng cây, và cũng có những người tỏa sáng lấp lánh bởi đa tài và năng lượng sống mãnh liệt. Nhà văn, nhà thơ, nhà biên kịch, người dẫn chương trình cuốn hút - Phùng Văn Khai là một trong số hiếm hoi như thế. Với vai trò Phó Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Quân đội, ông không chỉ là cây bút tài năng mà còn là một “người lính văn nghệ” đích thực - dấn thân, cần mẫn, và luôn rực cháy ngọn lửa sáng tạo. Ông là người của nhiều vai trò - một “hệ sinh thái” nghệ thuật sống động.
Xem thêm
Phạm Trung Tín – Từ con chữ đến tấm lòng tri ân
Nguyên Hùng: Trong làng văn nghệ, không thiếu những nhà thơ, nhà văn tài hoa. Nhưng không phải ai cũng đủ nhẫn nại và tâm thành để đi hết hành trình đời người với sự thủy chung son sắt cùng văn chương, cùng bạn văn, và đặc biệt là cùng ký ức.
Xem thêm
Thủy chung với nông nghiệp Tuần Hoàn
Giữa bạt ngàn sắc xanh của núi, đồi đầy sỏi đá vùng quê Phong Thu, Phong Điền, Thành phố Huế, có một người đàn ông đã biến những ước mơ về một nền nông nghiệp bền vững thành hiện thực. Ông là cựu chiến binh Nguyễn Hồng Lam. Bẩy mươi bẩy tuổi, nhập ngũ Mậu thân năm 1968. Thời kỳ miền Nam bước vào giai đoạn tổng tiến công và nổi dậy ác liệt. Hiện là Ủy viên Ủy Ban Trung ương Mặt trận tổ quốc Việt Nam; Ủy viên ban thường trực Trung ương Hội người cao tuổi; Chủ tịch Hội Nông nghiệp tuần hoàn Việt Nam; Nhà khoa học của nhà nông; Chủ tịch Hội đồng Quản trị Tập đoàn Quế Lâm – một cái tên đã trở thành biểu tượng của ý chí, nghị lực và khát vọng vươn lên từ bàn tay trắng. Câu chuyện của ông Lam không chỉ là hành trình xây dựng một tập đoàn kinh tế vững mạnh mà còn thể hiện bản lĩnh của người lính Cụ Hồ trên mặt trận kinh tế mới, về niềm tin sắt đá vào con đường mình đã chọn, và khả năng “truyền lửa” cho biết bao thế hệ nông dân, con cháu.
Xem thêm
Nhà văn Phạm Thái Quỳnh một mình thong thả “Bến Xuân”
Càng đến với văn chương và lịch sử, dường như Phạm Thái Quỳnh càng có sự thong dong dù những câu chuyện anh viết ra đều canh cánh nỗi đời, phận người. Nói vậy có lẽ nào vô lý? Mà khi đã văn chương sẽ đều có những lý lẽ riêng.
Xem thêm
Nghiên cứu Hồ Chủ Tịch càng sáng rõ hơn về thượng tướng Phùng Thế tài
Tên bài viết này tôi định đặt là Tôi biết rõ hơn về Thượng tướng Phùng Thế Tài khi nghiên cứu về Bác Hồ để nhấn mạnh tới đối tượng chính nhưng ngẫm nghĩ những tâm sự của Bác Tài rất thần tượng Bác Hồ nên đặt lại như trên. Vả lại cũng đúng với công việc chính của tôi. Thôi thì cứ thật thà mà nói, biết gì nói vậy, cái chính là sự trung thực của người viết.
Xem thêm
Mã Thiện Đồng - Người “thư ký” trung thực của mảng truyện ký chiến tranh
Chiến tranh đã tạnh từ lâu, những vết thương thể xác đã lành xẹo nhưng những ký ức kinh hoàng, những vết thương lòng vẫn còn âm ỉ đớn đau trong tâm hồn của những người đã từng bị nhấn chìm trong cuộc chiến vệ quốc Mỹ - Việt vừa qua.
Xem thêm
Hành trình rèn luyện kỹ năng tự học của Nguyễn Hiến Lê
Khi nhắc đến việc tự học, người ta thường nhớ đến tấm gương điển hình là học giả Nguyễn Hiến Lê. Tuy nhiên ít ai biết được rằng, để có được kỹ năng tự học, chính bản thân Nguyễn Hiến Lê cũng phải tự mày mò phương pháp, tự tìm kiếm sách vở và tự nghiên cứu để có thói quen, có được kiến thức sâu rộng ở nhiều lĩnh vực như di tác mà ông để lại.
Xem thêm
Thượng tướng Phùng Thế Tài với mùa xuân đại thắng
Trong hành trình tiến tới Mùa xuân Đại thắng năm 1975, có nhiều vị tướng lĩnh, anh hùng dũng sĩ đã chiến đấu lập công với những dấu ấn đặc biệt. Đã 50 năm kể từ ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, những con người góp phần tạo nên chiến thắng lịch sử vẻ vang ấy, nhiều người đã trở về với thế giới của người hiền. Đối với tôi, Thượng tướng Phùng Thế Tài là một vị tướng không chỉ giàu cá tính, có sự quyết đoán, mưu trí, tầm nhìn xa trông rộng, mà ông còn là vị tướng thực hành với những nhiệm vụ cụ thể, ở các khu vực đặc biệt quan trọng trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Đó cũng là nét độc đáo riêng biệt của Thượng tướng Phùng Thế Tài.
Xem thêm
Trần Gia Bảo: Văn học thiếu nhi nuôi một đời vui
Bài viết của Tống Phước Bảo trên Văn nghệ Công an.
Xem thêm
Thắp nỗi vắng xa bập bùng từng con chữ
Bài của Lê Thiếu Nhơn trên Văn nghệ Công an.
Xem thêm