TIN TỨC
  • Thơ
  • Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh

Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-07-27 15:02:36
mail facebook google pos stwis
324 lượt xem

Ngày 27/7 – với bao hồi ức đầm đìa màu đỏ – là dịp để mỗi người Việt cúi đầu tưởng nhớ những thế hệ anh hùng đã ngã xuống vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Nhân ngày thương binh liệt sĩ, Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản. Đây là một bản hợp xướng bi tráng, chan chứa máu, nước mắt và khát vọng – để hát lại một thời máu lửa, và thắp lên những khát vọng không bao giờ tắt.


NGUYỄN ĐỨC HẠNH


 

Chương 6: BÀI CA TRƯỜNG SƠN

Những cánh rừng cháy rực trong kí ức
Bỏng không thôi đến tận bây giờ
Dáng ngàn cây ngã trong đạn nổ
Cắt bi hùng vào những trang thơ

Đường Trường Sơn làm bằng mồ hôi, nước mắt, máu và bao khúc hát
Đại ngàn cùng người ngân nga ba mươi năm
Triệu tấn bom dội vào khúc hát
Bảo không đau là nói dối – chẳng ngại ngùng?!

Những cung đường chảy máu còn ca hát
Cắt nét vạch khổng lồ cứa vào quả đất
Những chiếc võng ôm xương khô, súng rỉ rác bên đường
Những chiếc xe cháy ngùn ngụt còn lao đến vầng dương

Nỗi đau và lòng dũng cảm, sự hèn nhát
Cùng khao khát thường tình của kiếp người
Hóa cơn mưa bay trắng mặt Trường Sơn
Người ngã xuống không kịp vuốt mắt
Lời gọi Mẹ cắn nát giữa làn môi
Giấc mơ về em bốc cháy giữa trời

Bom thả dọc. Cây gãy ngang. Người bay lên như lá khô trong bão
Đá xám, lá xanh, máu đỏ tràn
Bài ca Trường Sơn có màu gì mà bỏng môi ngàn thế hệ?
Cứ hát lên thấy mặt Tổ quốc mình
Thời đại bi tráng rung chuyển
Tâm chấn nằm ở dải Trường Sơn
Cây đòn gánh gánh hai đầu kháng chiến
Cây cầu khổng lồ nửa dân tộc đi qua
Vạn câu hát nhúng vào máu thành sợi dây căng qua miệng vực
Có tiếng reo vui, có tiếng khóc òa

Những linh hồn trẻ đứng bên tọa độ lửa
Cầm trái tim giơ cao làm đèn
Soi đường cho cuộc hành phương Nam
Nỗi đau buồn mưa ào ào xô đại ngàn
Chưa kịp thấm đã khô trong chiến trận
Ý chí anh hùng hóa thành vạn đá tảng
Bom đánh vỡ rồi mảnh lăn về Nam...

Chiến tranh: lửa đạn đỏ trên cao. Máu đỏ ràn rụa đất
Tình yêu chúng mình – đàn bướm trắng bay ngang
Cứ thong dong không biết đầu hàng
Đậu xuống khói bom vỗ cánh dịu dàng
Dù ước mơ hòa bình đang là mảnh trăng rách nát
Bay lên từ phía tiếng quạ kêu...

Hai mươi hai ngàn chàng trai, cô gái nằm lại Trường Sơn
Hai mươi hai ngàn bài ca chưa hề tắt
Hai mươi hai ngàn tiếng gọi gửi mai sau:
— “Để các bạn vui cười, chúng tôi từng rất đau!”
Tóc họ xanh mà đất Trường Sơn đỏ thế
Khát vọng thành thác trong
Triệu ngón tay lay thức những tâm hồn
Triệu ngón buồn gõ vào chiêm bao...

Trên sông Đăk Rông bóng ca nô cảm tử vọt bay qua đỉnh sóng bi hùng
Bài ca ấy – tượng đài âm thanh tạc giữa không trung:
“Chim Ko Tia tung cánh chào Đăk Rông...”
Mùa xuân cùng tôi qua cầu vấp bóng hoa pơ lang nghẹn ngào...

Dốc đỏ. Lá đỏ. Em áo đỏ
Những ngọn lửa hồng vẫy gọi trên cao
Bom rơi, đạn nổ – đỏ ngàn năm những suối màu đào
Thấm vào đất nở loài hoa Bất Tử
Câu chữ sau này – mực gì cũng nhạt
Chép làm sao sắc đỏ chiến hào?!
Khát vọng dở dang phun từ ngực người yêu
Bướm trắng bay tan nát rừng chiều?!

Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây – hai mảnh tăng hay hai nửa võng?
Có nỗi nhớ về nằm ở giữa
Đung đưa thế nào đôi mắt vẫn chong chong?
Mắt người yêu thành đom đóm lượn vòng
Sáng nhấp nháy trong rừng đêm thăm thẳm
Trong nghẹn lòng hàng vạn cơn dông
Anh hái Môn Thục, em hái Tai Voi
Hai sườn núi cồn cào cơn đói
Sốt rét rừng như dao chém đá
Đá nứt rồi, thương nhớ vẫn còn nguyên
Linh hồn liệu yêu nhau có em bé không?
Giá có đứa con cười ấm mộ chiều!

Xe anh từng băng qua tóc dài, áo đen, ngực căng tròn
Lương khô ném xuống – phong lan tung lên kèm tiếng cười con gái
Tiếng cười thơm mềm, óng mật ong
Giá chấm được đời trai vào mật ròng ròng?!

Em ơi,
Hai mươi hai ngàn cánh chim đại bàng không về quê nữa
Đan cánh che Trường Sơn
Che cho mười ngàn bát hương – mười ngàn ngôi sao cháy
Mười ngàn trái tim đập rung đại ngàn
Mười ngàn giọt lệ thở dài dưới cỏ
Mười ngàn nức nở vọng về cố hương
Mười ngàn tấm gương – thế hệ sau đến soi mình hỏi về trong và đục!
Mười ngàn biển chỉ đường – chỉ một hướng thiêng liêng
Mười ngàn viên than đỏ – thế hệ sau đến châm lửa cho mình...

Tôi đến sau, lấy thơ một đời làm thanh củi nhỏ
Xin lửa mang về thắp khát vọng cho tôi
Bỗng thấy mình hóa thành lá đỏ
Cháy không nguôi cùng với triệu người

Đêm nay xin cùng Trường Sơn đồng ca lửa và máu đỏ
Bài hát ròng ròng chảy từ mắt xuống môi
Đau và yêu – tia chớp rạch ngang trời.

(Cảm ơn bài thơ “Khát vọng Trường Sơn” của nhà thơ Nguyễn Hữu Quý đã gợi cảm hứng cho tác giả viết chương này.)

Bài viết liên quan

Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm
Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc
Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, người ta thấy một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người, để mỗi kỷ niệm lại hóa thành một khúc hát ngân dài.
Xem thêm
Đà Lạt trong nỗi nhớ - Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Qua chùm thơ viết về Đà Lạt, Nguyễn Vĩnh Bảo đã gửi gắm nỗi niềm cùng phố núi qua những con dốc, rừng thông, hoa xuyến chi, phượng tím, hồ Xuân Hương...
Xem thêm
Hoa, núi và ký ức – Đà Lạt trong thơ Huệ Triệu
Khi dã quỳ vàng và thông xanh cùng ngân dài cảm xúc
Xem thêm
Tình cờ ta đi ngang đời – Chùm thơ Nhật Chiêu
Bằng ngôn từ bay bổng, những vần thơ tình lắng đọng đưa người đọc vào một trời ký ức của tình yêu, những hồi ức đã qua với vết tình còn dang dở. Chút luyến tiếc bồi hồi thời gian cũ và hoài niệm những dấu yêu xưa. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của Nhà thơ Nhật Chiêu
Xem thêm
Đà Lạt trong miền nhớ của P.N. Thường Đoan
Mời quý độc giả cùng lắng nghe lời ru của P.N. Thường Đoan qua chùm thơ từ Trại Sáng tác Đà Lạt 8-2025 của Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Mùa Thu bất diệt - Chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành
Bằng chất thơ hào hùng và giàu cảm xúc, những dòng thơ đã khơi lại mốc son đầy oanh liệt của dân tộc Việt Nam, trải qua bao giai đoạn đấu tranh gian khổ. Là tiếng vọng của hồn thiêng sông núi khắc họa nên một nước Nam đầy bi tráng nhưng cũng thật kiên trung, gieo vào lòng người đọc những xúc cảm mạnh mẽ. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ “Mùa thu bất diệt” của tác giả Nguyễn Ngọc Thành.
Xem thêm
Nguyễn Thánh Ngã với ba gam màu của phố núi
ừ Trại sáng tác Đà Lạt 2025, nhà thơ Nguyễn Thánh Ngã mang đến một chùm thơ ba sắc thái: Thiền, Tình và Đà Lạt.
Xem thêm
Sắc hoa và mây núi Đà Lạt - Chùm thơ Trần Kim Dung
Mỗi bài thơ là một lát cắt giàu cảm xúc về Đà Lạt và Lâm Đồng. Ở đó, thiên nhiên không chỉ là phông nền mà còn hóa thân thành ký ức, thành tri âm đồng vọng với bước chân người thơ.
Xem thêm
Một miền lạnh, một miền sương, một miền tưởng niệm - Chùm thơ Minh Hạnh
Ba bài thơ – ba gam màu – soi chiếu, bù đắp cho nhau, làm nên một gương mặt thơ vừa mới mẻ vừa thấm đẫm nghĩa tình.
Xem thêm
Nguyễn Quang Toản và Chùm thơ Tương tư
Những lời thơ bình dị như tiếng tự tình, được trao gởi đến người yêu thương, đầy hoài niệm, tha thiết, bằng cảm xúc buồn pha lẫn chút vấn vương của một thời đã qua. Bằng những dòng thư lục bát tự tình, nối kết liền mạnh từ những từ trong bài thơ đã tạo ra những xúc cảm đặc biệt. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của nhà thơ Nguyễn Quang Toản
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Những nụ hôn ấm lòng của bác sĩ Phạm Đình Phú ở tuổi 80
Tập thơ “Ấm lòng những nụ hôn như thế” được bác sĩ Phạm Đình Phú ra mắt trong dịp kỷ niệm 78 năm Ngày Thương binh liệt sĩ gắn với những cung bậc thăng trầm, những thanh âm vang ngân, trong trẻo từ những nụ hôn “ấm lòng”.
Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm