TIN TỨC
  • Thơ
  • Cần Giờ – nơi rừng biển hòa điệu, nơi ký ức và hiện tại giao thoa

Cần Giờ – nơi rừng biển hòa điệu, nơi ký ức và hiện tại giao thoa

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-04-03 11:19:07
mail facebook google pos stwis
552 lượt xem

Văn chương TPHCM: Từ chuyến đi thực tế cuối năm 2024 đầy xúc động của Hội Nhà văn TP.HCM, chùm thơ "Cần Giờ nắng gọi rừng nghe" đã ra đời như một bản giao hưởng của thiên nhiên và lòng người. Ở đó, sóng biển Thạnh An hôn lên rễ đước già, gió mang hương bần mắm thấm đẫm nghĩa tình, và những hy sinh nơi Rừng Sác vẫn thầm thì trong từng câu chữ.

Từ tứ thơ đầy chất tạo hình của Ngô Thị Ý Nhi đến nỗi niềm hoài cổ trong thơ Vũ Hồng Lam, từ sự hồi sinh mạnh mẽ trong vần điệu Nguyễn Vĩnh Bảo đến chất liệu dân dã đầy ám ảnh của Phạm Thanh Bình – mỗi bài thơ là một mảnh ghép làm nên bức tranh Cần Giờ vừa hùng vĩ, vừa đời thường.

Xin trân trọng gửi đến bạn đọc những sáng tác chọn lọc, như món quà tri ân mảnh đất đã "vẹn nguyên tình đất nước" (Ngô Thị Ý Nhi).

 

Chùm 1.

 

Ở một nơi rừng với biển gặp nhau

Ngô Thị Ý Nhi

 

Ở một nơi rừng với biển gặp nhau,

Cuộc hội ngộ giữa trùng trùng sóng vỗ

Những thân đước đưa ngực trần đón gió

Cắm chặt bàn chân quyết giữ một lời thề

Ở một nơi biển hát rừng nghe

Cũng sóng bạc, cũng trời xanh,

Cũng cánh buồm no gió

Thương hạt cát đất này nhọc nhằn lam lũ

Cõng trên lưng lớp lớp bùn đen

Ở một nơi ngày hai buổi thủy triều lên

Sóng khỏa sóng vỗ về bờ thầm lặng

Nỗi đau này xin tan vào lòng biển mặn

Vết thương nào rồi cũng khép thịt liền da

Ở một nơi rừng thương biển xót xa

Nơi đất nước vẹn nguyên tình đất nước

Như chưa hề có cuộc chia ly từ ngàn năm trước

Ngàn năm sau vẫn mặn muối cay gừng

Ở một nơi biển nói với rừng

Rằng trăm suối đổ về sông,

Con sông nào cũng tìm về với biển

Trong chia ly đã có nghĩa tương phùng

Ngày mỗi ngày chạm mặt hoàng hôn.

Trái bần rụng,

Mặt trời còn nấn ná

Nghe sóng nước đất đai nói chuyện sau này

Ta cứ gởi mặt trời vào lòng biển chiều nay

Ráng dựng đỏ cuối chân trời khát vọng

Những thân đước chồm ra phía sóng

Khát vọng nào cũng bám đất mà lên
 

Cần Giờ 2024, N.T.Y.N

 

Biển rộng tình em

Vũ Hồng Lam

 

Tôi ghé thăm đảo Thiềng Liềng ngày biển mặn

Chiếc thuyền nan lờ lững nhánh sông gầy

Chút tĩnh lặng trôi trên dòng Thị Vải

Ai tung tẩy qua cầu lộng lẫy giữa ngàn mây.

 

Chiều bâng khuâng trên cửa biển Cần Giờ

Mây ngừng trôi và lá cũng ngừng rơi

Em mắt biếc bên đời trong trẻo thế

Chạm và đáy sông Lòng Tàu nghe nỗi nhớ chơi vơi.

 

Con thuyền nhỏ giữa bốn bề sóng vỗ

Đảo Thạnh An rộn rã đón xuân về

Đời rộng mở thân đước già trẻ lại

Em xa bờ tôi hóa đá ngu ngơ.

 

Hàng dương xanh vươn mình trong bão táp

Qua đạn bom rừng đước lại hồi sinh

Cuối chân trời mơn man tình biển gọi

Thắm bãi bồi hoa nở đón bình minh.

 

Đêm lễ hội Kỳ yên tôi tìm em khắp biển

Bờ bãi nào im đậm dấu chân thiêng

Câu lý ấy ngàn sau còn vọng mãi

Nắng cuối mùa hay nắng phía em nghiêng? 
 

Cần Giờ chiều nắng nhạt, 23/11/2024

 

Cần Giờ và anh!

Nguyễn Vĩnh Bảo

            (Kính dâng những linh hồn đã hy sinh tại rừng Sác Cần Giờ)

 

Dọc bờ biển một mình em

Bóng nghiêng nhuộm bóng nắng chen ngập ngừng

Bao nhiêu thắc thỏm không chừng

Gởi vào lớp sóng đã từng với nhau

 

Anh và rừng Sác bấy lâu

Lời yêu thương ấy biết đâu vẫn còn?

Mùi hương ánh mắt nụ hôn

Dường như nhấp nhoáng linh hồn quanh đây

 

Cái màu thương bấy lâu nay

Mình em giấu kín những ngày không anh

Bình minh tỏa khắp rừng xanh

Cần Giờ nơi ngọt mát lành - hồi sinh!

 

 

Thạnh An hồn nhiên biển thở

Lương Cẩm Quyên

 

Giữa bốn bề sóng xanh ôm ấp

Làng chài nằm ẩn hiện trong sương

Thạnh An thở dịu dàng giọt nắng

Sóng hát ru đời rừng nuôi lớn yêu thương.

 

Hàu bám đá bàn tay chai sạn

Cá ngược dòng đong bát cơm ngon

Thuyền mong manh gối đầu lên sóng,

Chở ánh trăng qua giấc mơ tròn.

 

Người với người ân tình biển rộng

Xiết tay nhau vượt gió trùng khơi

Ấm chân tình mỗi khi đau ốm

Lời hỏi han xoa dịu chơi vơi.

 

Gốc chà là hóa rừng chắn sóng

Ruộng muối kiên cường trấn giữ phong ba.

Thạnh An đó

hồn nhiên biển thở

Đến một ngày mà sâu đậm thiết tha.

 

Gió Cần Giờ

Phạm Thanh Bình

 

Cũng gió biển, gió Cần Giờ lạ lắm

Có hương thơm của hoa mắm, hoa bần...

Mùa nước nổi nhựa đước nồng say ngát

Sảng khoái quá chừng như vừa được xông hương

 

Cũng là gió, gió Cần Giờ thương lắm

Con cá, con tôm cũng một nắng hai sương

Vị mắm mặn, chan lên đời chát mặn

Nên nụ cười cũng chằng vết chân cua

 

Cũng là gió, gió Cần Giờ linh lắm

Có hương hồn bao chiến sĩ hi sinh

Màu áo lính vẫn xanh trời rừng Sác

Sóng ngoài khơi hát mãi khúc bi hùng

 

Vô tâm quá, bao lần tôi đến đó

Hít hà căng những cơn gió Cần Giờ

Mà không biết nơi này linh ứng lắm

Gió Cần Giờ mang theo cả lương tri!
 

                    Cần Giờ, 23/11/2024

 

Nguồn hình ảnh tư liệu: Đậu Thanh Sơn, Nguyên Hùng, Huệ Triệu

Biên tập, dựng clip: Nguyên Hùng

 

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm