TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ của các nhà giáo nhà thơ

Chùm thơ của các nhà giáo nhà thơ

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-11-20 09:58:25
mail facebook google pos stwis
1525 lượt xem

CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11!

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, Văn chương TPHCM trân trọng giới thiệu chùm thơ của một số hội viên đã từng hoặc đang đứng trên bục giảng.

 

NHẬT CHIÊU

Nghìn cốc cà phê còn đợi

 

Bóng đêm tan vào ánh mai

tặng ta một cốc tình đầy

cà phê tan vào trong sữa

hôm qua tan vào hôm nay

 

nghìn cốc cà phê nối lại

những sớm mai đời ta đây

những sớm mai đời ta đó

nối nhau hơi thở đầu ngày

 

nghìn cốc cà phê còn đợi

nối ta vào với ngày mai

dẫu là người ta yêu đến

hay là có thể Không Ai.

 

 

HUỆ TRIỆU

Lời giảng của thầy

(Kính tặng GS.Nguyễn Khắc Phi nhân dịp sinh nhật lần thứ 80 của Thầy)

 

Con mãi nhớ sáng mùa đông năm ấy

Giọng nói thầy ấm quá gió Côn Sơn

Bóng tiền nhân ngút ngàn lau xám

Hóa trong veo những bậc đá thâm trầm

 

Những bài giảng thắp xanh miền kí ức

Những lời thầy nghiêng xuống tuổi hoa niên

Chúng con vào đời ngơ ngác thế

Nước sông Tương thương nhớ cả hai đầu

Mây lãng đãng nước trời xa Lý Bạch

Đỗ Phủ đau, gần quá những ngậm ngùi

Người da diết ánh đào hoa năm cũ

Người rưng buồn thấm nỗi gió đông phơi

 

Chúng con về đây từ những phương trời

Đón ngọn gió từ lời Thầy để mát

Đứa ở phố nồng nàn hoa sữa

Đứa xa xôi sóng biến mặn vô hồi

Đứa trôi dạt phía trời Nam nắng gắt

Ru lòng mình dịu mát giấc heo may

Nửa đời người vẫn chưa hết loay hoay

Áo cơm mệt nhoài giấc mơ tuổi trẻ

Viên phấn trĩu tay nỗi niềm nhân thế

Tiếng thơ buồn dâu bể đa đoan

 

Giờ mới nói một điều đã cũ

Chúng con lớn lên từ khoảng trời ấy trong ngần 

Như sắc phượng thắm nồng nắng hạ

Như mùa thu vàng mơ sắc lá

Như chồi non qua giá rét xanh ngời

Giữa vô thường biếc một dòng trôi

 

Lời thầy giảng dọc một triền gió thổi

Chúng con – người chở đò thao thiết đứng bên sông ...
 

 

ĐẶNG NGUYỆT ANH

Cũng là chuyện của đời tôi

Tặng anh Đinh Cường

 

(Thị trường quay tít anh ơi

mấy ai còn nhớ cái thời ba lô)

Chiếc ba lô cũ theo anh

buồn vui kỷ niệm chiến tranh một thời

cũng là chuyện của đời tôi

những năm tháng ấy đất trời đạn bom

với bao dốc thẳm đường mòn

đá tai mèo cứng, chân son thì mềm

Anh đi đánh giặc trăm miền

nắng mưa súng đạn, trái tim vẫn hồng

xót thương đồng đội vô cùng

hai mươi tuổi ngã xuống rừng Trường Sơn

gói bạn trong tấm nilon

tiễn bạn đêm ấy trăng non thẫn thờ

Ba lô chuột đã cắn nhừ

bây giờ phố rộng bây giờ nhà cao

bạn tôi trẻ quá! Năm nào...

biết đâu hài cốt, biết sao linh hồn!

 

 

HỒ ĐẮC THIẾU ANH

Võng sóng

 

Thêm một ngày,

Giọt nắng hồn nhiên reo trong mắt

Niềm vui từ phía trời xa

Trái tim mở lòng rộn rã âm ba

Tiếng nhịp phách mở then cài chuyện cũ

 

Thêm một ngày,

Đời tóc đong đưa võng sóng

Biển chung tình khép số mệnh cười vang

Thiên thần giương cung vỡ bọt biển tràn

Từng hạt, từng hạt rơi như lệ

 

Thêm một ngày,

Thêm một ngày nắng xuân rơi trên tóc

Sợi tóc ân cần đen, trắng hóa thân

Chông chênh khổ đau, hạnh phúc rất gần

Đôi khi cũng muốn khóc cho muối mềm môi vị ngọt

 

Thêm một ngày,

Lá xếp thành sầu chờ thu vàng vương giả

Gõ vào bóng mình một dấu chấm than

Giả sử tình khuya xẻ khuyết trăng tàn

Biển có võng sóng ngà vào vô tận?

 

 

TÔN NỮ THU THỦY

Thềm nhà
 

Ngỡ như chẳng có đổi thay

Vẫn thềm đá với chiều đầy nắng hoa

 

Hình như tơ óng giăng qua

Thả mình trong bóng hiên nhà mát êm

 

Chừng như thấy lá xanh thêm

Hải đường rực thắm cho mềm lối đi

 

Trở về hay chưa ra đi

Anh ơi, chim sẻ nói gì, lắng nghe.

 

Thật xa cát bụi sắt se

Phút giây yên tĩnh tụ về quanh đây

 

Ta nghe từ ngọn sum vầy

Yêu thương gốc rễ của ngày bên nhau

 

Vẫn còn thềm đá mai sau

Để giây phút có khi nào nhạt phai.
 

 

NGUYỄN HẢI THẢO

Giã từ

 

Từ giã nhé ngày xưa xanh kỷ niệm

thật êm đềm thuở khoác áo thư sinh

để đôi khi lần tìm về quá khứ

cũng dạt dào, quay quắt nhớ trong tim

 

Từ giã nhé hai hàng cây cao vút

những con đường quen thuộc dấu chân ai

những lần về hồn lỡ quên đánh rớt

khi theo em trên lối cũ miệt mài

 

Từ giã nhé ngôi trường xưa dầu dãi

nơi thân thương yên ả nhất một thời

bạn bè ơi ngày tháng nào vụng dại

quên học hành và mê mãi rong chơi

 

Từ giã nhé lời thầy cô ngọt mật

đã ru ta êm ái biết bao ngày

và lớp học và bảng đen, phấn trắng

đã một thời gắn bó đến mê say

 

Từ giã nhé mộng mơ ngày mới lớn

mắt xôn xao vương sương khói đầu mùa

buổi trưa nào con tim rung nhịp đập

tan học về theo dấu áo tiểu thư

 

Từ giã nhé một mùa đời dấu ái

đã cho ta bao năm tháng tuyệt vời

trường cũ ơi một hôm nào trở lại

chợt bồi hồi giọt tiếc nhớ đầy vơi…

 

20.11.2022.

 

 

PHẠM THỊ NHƯ VÂN

Mực tím ngày xưa

 

Nhớ màu mực tím ngày xưa

Còn mang dáng dấp tuổi thơ học trò

Chữ lồng chữ thật ngây ngô

Ngả nghiêng nét viết vần thơ tâm tình

 

Sách thầy dạy cuộc hành trình

Như gương soi hướng bình minh cuộc đời

Gập ghềnh sỏi đá chơi vơi

Hương hoa thơm mát gọi mời chân ta

 

Đường tương lai tít mù xa

Phũ phàng tóc đã điểm hoa mất rồi!

Như thuyền lạc chốn biển khơi

Tìm đâu sắc tím giữa trời bao la.
 

 

TRẦN HÀ YÊN

Thương nhớ mùa qua
 

Tháng mười về anh có nhớ không anh
lối thu qua sương chiều giăng ướt lạnh
con đường xưa đôi hàng cây yên vắng
mơn man chiều nghe hồn bỗng bâng khuâng

Tháng mười về sao tim cứ lâng lâng
đếm bước chân trên tàn thu lá đổ
nhớ thương xưa như biển khơi ru vỗ
cho đêm về khao khát một bờ vai

Tháng mười về tim vẫn nhớ thương ai
dẫu người đi bỏ ta trong chiều vắng
công viên xưa hoàng hôn buông trầm lặng
ghế đá buồn trơ trọi chẳng còn anh

Tháng mười về heo may đã qua nhanh
mùa yêu đi chỉ còn đêm lạnh giá
xanh xao đông tàn canh nơi đất lạ
mắt hững hờ thương nhớ một mùa qua.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm