TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ dự thi của Nguyễn An Bình

Chùm thơ dự thi của Nguyễn An Bình

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2021-08-09 12:01:53
mail facebook google pos stwis
8195 lượt xem

NGUYỄN AN BÌNH

Sài gòn trong trái tim tôi

 

Sài Gòn là gì khi tôi là một kẻ nhập cư

Đó chỉ là dãy nhà cao tầng, con đường, ánh đèn, cây xanh theo từng bước chân lạ lẫm

Có những buổi chiều lạc vào nẻo phố nước ngập thành sông

Mưa quay quắt khiến nhớ quê nghèo quá đỗi

Nhớ mùi khói đốt đồng, mùi rạ rơm ẩm ương mà lòng bối rối

Nao nao con mắt ướt muốn quay về.

 

Rồi Sài Gòn có nhiều ngày lên cơn sốt miên man

Chưa bao giờ tôi thấy người Sài Gòn chịu nhiều tổn thương choáng váng

Mới hiểu hết sự cưu mang của Sài Gòn bấy lâu nay cho tôi không hề tính toán

Đứa bé 9 ngày tuổi theo dòng người vượt ngàn cây số hồi hương

Ngủ ngoan Akay(*) ơi, khi đường về quê còn xa vời vợi

Nắng gió bụi đường vật vờ thắt lòng người ở lại

Sài Gòn mệt nhoài trong trận cuồng phong thế kỷ.

 

Căn bệnh hoành hành rồi cũng qua đi

Tổn thương nào rồi thịt cũng lại liền da

(Dù thân thể vẫn còn mang nhiều vết sẹo).

Ngày bình yên sẽ không còn xa nữa

Bạn trở lại thành phố yêu thương đầy nắng gió

Kịp nhận ra đô thị phía Đông trở mình sau cơn ngái ngủ

Tiếng hát thanh xuân cất cao trên mỗi công trình

Kịp nhìn chuyến metro đầu tiên khởi hành một ngày nắng sớm

Vượt sông Sài Gòn đem bao ước vọng đi xa

Kịp thấy nhiều gương mặt người rạng rỡ dấu hồi sinh

Nụ cười hồn nhiên sẽ hồng lên môi em thơ bé bỏng.

 

Sài Gòn trong trái tim ta lại sáng ngời sắc xanh tươi trẻ

Ngọn đèn màu xanh đỏ nhấp nháy reo vui những đêm không ngủ

Nhịp sống Sài Gòn tiếp tục cưu mang những đứa con thất thế

Mang nặng nghĩa tình, lòng hào sảng của một thành phố phương Nam.

 

*Akay: tên em bé người dân tộc Tà Ôi trong bài thơ Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ của Nguyễn Khoa Điềm.


Tiếng kèn sắc-xô-phôn ở bệnh viện dã chiến

 

Giữa không gian rộng thênh trầm buồn lại cô đặc nỗi cô đơn

Đêm thanh vắng tiếng kèn sắc-xô-phôn bỗng vang lên

Rộn rã, từ một góc sân bệnh viện dã chiến

Giai điệu quê hương sưởi ấm bao con tim thổn thức đang chìm đắm âu lo bất an trong nỗi sợ hãi vô hình

Từ ô cửa các tầng cao ốc lấp lánh tia sáng muôn vì sao

Những ánh đèn flash điện thoại đung đưa theo điệu nhạc, không gian ấm áp thật gần mà lại cũng rất xa

Những giây phút thăng hoa không thể nào quên được.

 

Thành phố tôi ơi, hãy nuôi dưỡng niềm tin dù đang trải qua cuộc đấu tranh sinh tử

Tiếng kèn mang theo bao ước mơ mới mẻ

Nơi tình yêu bắt đầu, nơi ngày mới sẽ lại hồi sinh

Nơi bệnh nhân mỗi ngày sống trong căng thẳng lo âu mệt nhọc

Nơi thầy thuốc đi qua tháng năm tươi đẹp nhất của đời mình trong từng ngày chiến đấu cùng căn bệnh thế kỷ.

 

Cám ơn người nghệ sĩ thổi kèn sắc-xô-phôn trong một đêm tháng bảy

Âm thanh trái tim rộn ràng tràn đầy niềm tin hy vọng

Âm thanh tiếng đập cánh phượng hoàng lửa bay lên từ đổ nát hoang tàn

Âm thanh cuộc chiến thời bình đầy gian khổ của đội ngũ blouse trắng giành lấy sự sống con người trong khu cách ly

Thắp sáng về một quê hương trong nỗi nhớ đi về

Bình mình sẽ rực rỡ hiện hữu trong thế giới ấm áp tình người

Khi bóng đen hung ác cơn đại dịch thu mình trốn chạy.

 

Thành phố không thể ngủ yên khi những dây văng dọc ngang phong tỏa

Tiếng kèn sắc-xô-phôn sẽ còn hân hoan cất lên bài ca hy vọng

Giành lấy những vùng xanh

Giành lấy cuộc sống yên bình mang thông điệp chia sẻ và yêu thương.

 

Trăng phục sinh

 

“...Con chào ông bà cô chú, con đi cách ly”

Ánh mắt trong veo khi bé thơ ngoái đầu nhìn lại khi lên xe muốn nói

Bộ trang phục phòng hộ thùng thình xanh lạ lẫm

Chắc bé tưởng tượng đang tham gia vào một trò chơi vui nhộn

Đầy thú vị và bất ngờ của lũ trẻ quen đang chờ đón mình phía trước

Sự hồn nhiên thiên thần bất chợt làm lòng tôi đau nhói.

 

Trước cơn giông sự thinh lặng bao giờ cũng đáng sợ

Thành phố không bóng người chỉ còn có nắng và gió lang thang

Khi cơn bão dịch quét ngang đánh bật niềm vui ngày chủ nhật

Cô điều dưỡng cắt đi mái tóc mượt dài (chắc người yêu cô sẽ vô cùng đau xót)

Dòng sữa ngọt ngào của người mẹ dành cho trẻ sơ sinh con người khác

(Khi đứa con 10 tháng tuổi ở xa ngày ngày khát đòi sửa mẹ)

Người bác sĩ chia tay vợ, xa đứa con gái đầu lòng

Mới bắt đầu tập nói bi bô (lần đầu tiên cất lên tiếng ba ngọng nghịu)

Để lao vào tâm bão

(Họ hẹn trao cho nhau nụ hôn đầu tiên sau ngày giãn cách)

Sống là cứ cho đi phải không?

 

Khi bóng đen đại dịch chỉ còn trong ký ức

Để lại “sang chấn tâm lý”  trong tâm thức bao người ở lại

Chim sẽ hót vang trong chòm lá xanh non tháng tám

Tấm lòng người Sài Gòn trở thành con thuyền trú bão

Cho bao số phận nổi nênh

Trăng 16 phục sinh tạc vào đêm vui thành phố

Trải một màu xanh huyền hoặc cho cuộc sống bình yên

Mang dấu ấn thành phố nghĩa tình

Sài Gòn, miền đất của yêu thương.

______

Mời độc giả xem tiếp chùm thơ chủ đề “Nhân nghĩa đất phương Nam” bằng cách click vào hashtag #nhannghiadatphuongnam ở phía dưới góc phải trang. 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm