TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ Trần Thế Vinh

Chùm thơ Trần Thế Vinh

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2024-10-26 00:32:45
mail facebook google pos stwis
523 lượt xem

 

Ta gọi là Thu

 

Rưng rức nắng hè âm thầm đi

Nhớ về em phiền não rơi rụng

Theo nguyên lý thời gian vô ý

Lá vàng nhẹ tênh. Nét thanh tao.

 

Vậy đó, theo thói quen cố hữu

Ta tìm chốn cũ không còn ai

Đã rượu ngây ngất hương mùa say

Phiền não ư. Kìa mùa Thu hiển lộ.

 

Dính mắc sợi tình ... Gió heo may

Ta tán dương ta ngày se lạnh

Thèm chi hơi ấm vai gầy mềm

Sá gì tay nắm trong tay. Vuột mất

 

Chu kỳ gọi khi đến sẽ đến

Nắng mưa là chuyện của trời

Sương giăng lướt qua một hơi thở

An vị mỗi ai một phận đời...

 

Nền trời y vá. Ta gọi Thu

Cõi trần mãi thanh tân muôn thuở...

 

Nhà thơ Trần Thế Vinh

 

Quê ta hùng vĩ nên thơ

 

Về với Thất Sơn

Gặp núi huyền tích phương Nam biên thổ

Gặp cây trường thọ soi mình diễm lệ

Lá vờn nắng ươm mầm xanh đọt

Chùa chiền nghiệm ứng lời thiêng

Thạch đại đao hùng vĩ

Đây phía chủ quyền…

 

Gặp suối thâm trầm lặng sóng

So vai đá dựng ngang tàng

Lộ đất Tứ giác Long Xuyên xanh thẳm

Ba trăm năm thấm máu tiền nhân

Tạc kỳ đài lượn trên Cao đỉnh

Vĩnh Tế kinh

Vĩnh Tế…

Đào đấp hóa linh giang thông hai bờ Việt – Thổ

Biên niên cộng sinh huyết mạch trường tồn…(*)

 

Ở lại Tri Tôn

Chân đạp quẫy vùng. Núi vọng…

Suối giữ lòng hồ Soài Chék soi mặt nhau

Tình khúc bay cao

Cây đá ôm nhau thành chồng vợ

Đón tình theo nắng theo mưa

Những mắt lá người ta yêu xanh mùa.

Một ngày

Lánh phố chợ ồn ã…hẹn mùa trở lại

Lên đỉnh cao 614 mét…

Làm chim Phụng vờn mây thấp cao

Nhìn dải Ngọa Long…Rồng nằm thức đếm những vì sao

Chờ đất nứt mầm nụ tình hoan lạc

Ngậm lộc xuân thì gọi đá nở hoa…

 

Biết thơ đã hé ngọn bình minh

Cùng ở lại chốn sơn lâm huyền tích

Biết ngọn gió hùng vĩ đã hóa trăm năm

Đời sau vọng thức tứ thơ rộn lời

Đây miền biên viễn định yên

Dành riêng cho người trấn giữ Thất Sơn Nam !

Trại viết Tri Tôn, 8.2022.TTV

----------------------------

(*) Phỏng theo ý thơ Ma Joan

 

 

Ra biển ngắm gió chờ mưa

 

Biển và bầu trời âm u

Chiều ngày đang khóc

Mặt trời trốn mất huống chi em…

...

Mịt mờ những cột điện gió

Cô đơn trước biển rộng

Lặng lẽ quay

Lặng lẽ một mình theo mưa theo nắng

Gió quất ngọn ta & em trước vòng biển trắng

Ly cà phê chỏng chơ trong căn nhà Điện gió Hòa Bình  

Chiếc ghế trống kia còn đợi chúng mình. 

 

Mặc ngoài trời cứ gió

Mặc biển xa cứ mưa

Biển bốc hơi làn sương muối mặn

Trốn tìm chi. Ta lạc em trong khoảnh khắc

Sóng dập em chăng

Nhưng không em vẫn còn đó

Em thành cột mưa ngày như cây điện gió

Hòa vào giọt biển mặn chiều nay...

 

Một chiều Bạc Liêu u hoài

Hồi nhớ ngày ta chờ mưa ngắm gió…

 

 

Ký ức người lính so hàng chờ lệnh.

 

Lửa chiến tranh đã cháy

Biên cương phía Tây Nam gà khuya thức gáy

Thúc giục tuổi trẻ chúng tôi

Ai đã nói: Vào vườn hút hoa con bướm mang cánh đẹp

Người đi trong thành phố khoác áo màu

Len trong biên giới núi rừng người lính mặc áo xanh...

Ai đã nhắc…

Không lẽ nào mùa Thu ấy ra đi

Ba cũng giấu nỗi thường tình nên không chia tay Má

Chinh chiến trường kỳ má lắm đợi nhiều trông

Khi trẻ - và tình yêu của Ba cũng trẻ

Nghe nói trán thẳng, tóc xanh bên lưng có thép

Chứ ngọn lửa thường tình nào đã tắt ở buồng tim…

 

Những người lính so hàng chờ lệnh

Đất nước, dân tộc này giao cho

Đâu là sự thật về bản năng

Sự phản xạ trước làn ranh sống chết

Người lính, chứ không ai khác đã nhìn rõ mình 

Dù người chỉ huy hay chiến sĩ

Có thể sẽ chết khi lao về phía làn đạn kẻ thù

Khi cùng đồng đội vụt lên, xông tới…

Xông tới mãi rồi một ngày, họ biết

Có thể là ngày cuối cùng.

 

Họ đẹp hơn chúng ta nghĩ rất nhiều

Giờ đây chính họ lại giật mình

Khi được thăng quân hàm lúc phục viên, xuất ngũ

Những người lính lẻ hàng

Có thể trong đó có những nhà văn, nhà thơ ưu tú

Những người làm nghệ thuật tương lai cho đất nước

Có thể có những giáo sư, bác sĩ mai này cứu lấy nhân sinh…

 

Ừ thôi ta về…theo chúng tôi tìm con đường cũ

Con đường anh đi lúc tuổi lá còn xanh

Mấy bước nữa thôi lối quê đã tới…

Má đợi…Anh về đến môi trầu móp mép

Quê ngóng…Chờ anh đến mặt sông bồi lở mấy khúc truân chuyên

Cửa mở…Chờ anh đến cột tầm vông mục vỡ

Ba thay mới bằng cốt sắt, bê tông

Đường nhà mình đã tráng nhựa thênh thang.

 

Chút nữa thôi…Sẽ về thành phố ngàn đóa đèn sao rực sáng

Như ánh trăng xưa sáng nhất trước hiên mình

Chị ta đã trăng già mòn đợi nguyên trinh

Cao dọi trên nhà cao tầng mỗi tối

Khi bình minh nở mặt

 

Lóe sáng sắc cầu vồng thủy chung.

TTV- chiều 23/7/2023.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm