TIN TỨC
  • Thơ
  • Đào Phong Lan – Chùm thơ dự thi

Đào Phong Lan – Chùm thơ dự thi

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-03-08 13:28:00
mail facebook google pos stwis
3433 lượt xem

ĐÀO PHONG LAN

 

Thôi đành làm ngọn dây diều

 

Xin đừng làm ngọn dây diều

Buộc nhau vào cả những điều hư không

Chỉ cần một ngọn gió đông...

Bứt đi tất cả là không còn gì.
 

***
 

Mưa từ trên núi mưa về

Nỗi buồn chao liệng

Thương tê tái lòng

Thương người cánh mỏng long đong

Mình đem níu lại bằng vòng tay nhau

 

Khóc với nhau lúc bạc đầu

Cười với nhau tiếc một màu tóc xanh

Anh yêu em!

Em yêu anh!

Cả thế gian biết chúng mình yêu nhau.

 

Vậy mà cơn gió qua cầu

Nhẹ như không,

Vậy mà cau đổ buồng                              

Vậy mà tan tác mùi hương

Vậy mà thương nhớ giữa đường đứt dây...

 

Vụt qua như một cơn say

Vụt đi như một làn mây cuối chiều

Thôi đành làm ngọn dây diều

Buộc mình vào cả những điều bâng quơ

Hừng đông đợi, tàn đêm chờ

Cửa ba bậc chẳng bao giờ cài then

 

***

 

Gặp nhau.

Mà tưởng không quen

Lòng chao như một ngọn đèn trong mưa

Định gợi lời chút ngày xưa

Bàn tay níu một ngón vừa buông mau

 

Gió lên

Chiều xuống

Mây nhàu

Cả đêm

Qua một chiếc cầu

Không qua...

 

Mưa từ trong núi mưa ra

Đau từ những thủa xưa xa đau về.

 

Chia tay

 

Chia tay là kết thúc

Hay chỉ mới bắt đầu?

Mười hai giờ là sáng

Hay còn là đêm sâu?

 

Nếu lòng còn tiếc nhớ

Cả những ngày xa xưa

Cái thời còn vụng dại

Chờ nhau tàn cơn mưa

Cả con đường đón đưa

Nở vàng hoa hạnh phúc

Mặt trời xanh ban trưa

Mọc bồn chồn trong ngực...

Chỉ cần một ánh mắt

Đã thấy trời nghiêng say

Chỉ cần một bàn tay

Đất chuyển mình ấm áp.

 

Hay đường xa tít tắp

Nắng bụi và mưa đầy?

Đi giữa hai hàng cây

Cũng thấy mình nông nổi

Cử chỉ và lời nói

Chẳng buồn giữ lòng nhau

Có cùng đi đến đâu

Cảnh vật đều lạnh ngắt...

 

Chia tay mất mát

Hay là sẽ mừng vui?

Phía trước còn xa xôi

Hay gần thêm lối rẽ?

 

Những tháng ngày lặng lẽ

Rồi cũng tàn rơi nhanh

Cỏ vàng rồi sẽ xanh

Gió lên rồi sẽ lặng

Giữa muôn ngàn ngày nắng

Đừng buồn một ngày mưa

Đừng vì những ngày xưa

Quên còn nhiều ngày nữa...

 

Đừng bao giờ đóng cửa

Khóc hoàng hôn một mình

Chỉ cần qua đêm tối

Lại rạng ngời bình minh!

 

 

Như tung đám lửa lên trời

 

Như tung đám lửa lên trời

Để rồi rơi lại xuống tôi đám tàn

Hồn còn xanh

Phách đã vàng

Tôi đi thờ thẫn theo đàn vịt rong

 

Người đi cắt cỏ trên đồng

Sao không nâng gánh cho lòng tôi vơi?

Người không phụ rẫy gì tôi

Sao tim cứ níu nửa đời chưa buông?

 

Giá như cầm được nỗi buồn

Ném tung lên để ngọn nguồn cuốn trôi.

Giá như đem được nụ cười

Phơi đầu cành gió giữa bời bời mưa.

Giá như đem hết dư thừa

Xé tan nát cả cho vừa cô đơn.

 

Một mình đi rộng con đường

Cỏ cây còn rẽ lối nhường ta qua

Lên non, lá rũ la đà

Tầng tầng bóng mát che ta giữa chiều

Gió cao nâng đỡ ngọn diều

Đất sâu ôm giữ rễ xiêu gốc già

 

Trút lòng một trận mưa sa

Tôi đi về giữa nghìn hoa mặt cười

Mai sau

Lá rụng xuống rồi

Nhường cho ngàn búp nụ chồi vươn lên.

 

 

Di chúc một người phương Nam

 

Một mai này tôi chết

Đừng đưa tôi ra đồng

Mộ tôi sẽ chiếm đất

Nghênh ngang không cho vun trồng

Bao người bước qua dẫm lại

Vô tình như ngọn gió đông.

 

Đừng đưa tôi ra nghĩa trang

Xây lên ngôi nhà to đẹp

Mộ bằng hoa cương, bia bằng cẩm thạch

Để tôi nằm vô nghĩa giữa ngàn người

Lại phải giữ khuôn mặt tươi cười

Cứng đơ hàng trăm năm trên ảnh khắc

Không được buồn, không được khóc

Cứ phải cười trên ảnh làm vui.

 

Hãy thiêu tôi thành tro bụi

Bón tôi dưới một gốc cây

Để chân tôi nuôi đám rễ

Ngày ngày được ngủ giấc say

Để tay tôi hòa cùng lá

Vẫy lên ngàn trời mây

Để tim tôi lên chồi xanh mướt

Một ngày mai…

 

Bạn bè tôi đi về trong trưa nắng

Có bóng râm choàng vai

Những người từng đưa tay cho tôi nắm

Có hoa nở thơm rực rỡ từng ngày

Những người lạ qua đường mỏi mệt

Ghé vào tránh giọt mưa bay

Con tôi đến ngồi nghỉ ngơi dưới tán lá

Yên bình

ngủ một giấc say.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm
Con cò và những câu chuyện nhỏ - Chùm thơ Trần Hà Yên
Chùm thơ gồm các bài Cô kể bé nghe, Con Cò be bé, Du lịch biển, Lời cô dặn, Sáng mùa hè... thể hiện sự am hiểu tâm lý trẻ thơ cùng khả năng truyền tải nhẹ nhàng những thông điệp giáo dục mang tính định hướng nhân cách.
Xem thêm
Hương thơ thiếu nhi từ Trại sáng tác Nam Đàn
Chùm thơ đăng Văn nghệ Công an và Nghệ An Cuối Tuần.
Xem thêm
Sông Lam số tháng 5/2025 - Nén tâm hương dâng Bác
Chùm thơ đăng tạp chí Sông Lam số tháng 5/2025
Xem thêm
Từ dấu chân chiến binh đến sợi tóc thời gian - Chùm thơ Trần Ngọc Phượng
Chùm thơ là sự đan xen giữa ký ức chiến binh, nỗi nhớ quê hương và những cảm xúc đời thường nhẹ nhàng, dung dị.
Xem thêm
Lời tự tình giữa Thực & Mơ của Xuân Lộc
Giữa Thực & Mơ là tập thơ đánh dấu một hành trình tâm hồn đầy rung động của tác giả Xuân Lộc – nơi thực tại và mộng tưởng không đối lập mà hòa quyện, soi chiếu lẫn nhau.
Xem thêm
Sen nở trong thơ – lòng người dâng Bác
Chùm thơ của Hà Thiên Sơn, Dương Xuân Linh, Ngọc Vân và Quảng Huệ
Xem thêm
Bác Hồ vẫn vào miền Nam đấy chứ - Thơ Hải Như
Bài thơ của Hải Như là bản hùng ca trữ tình viết về giây phút huyền diệu khi Bác hiện về trong tim đồng bào – giữa tiếng khóc nghẹn ngào, những vòng tay ôm chặt, và cờ đỏ rực trời.
Xem thêm
Những mùa hoa nằm lại – Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Chùm thơ của Hà Thiên Sơn là tiếng lòng thổn thức trước những mất mát, hy sinh và ký ức khắc khoải của một thời đạn lửa.
Xem thêm
Giá không có chiến tranh - Chùm thơ Nga do Đinh Nho Tuấn dịch
Giá không có chiến tranh” – Lời thơ Nga vọng về từ những phận người khốn khổ giữa bom đạn, được Đinh Nho Tuấn chuyển ngữ đầy rung cảm.
Xem thêm
Cháy thơm cả sông trôi - Chùm thơ Nguyễn Đức Hạnh giữa miền ký ức Thái Nguyên
Chùm thơ Nguyễn Đức Hạnh là hành trình xuyên qua những miền ký ức, nơi thiên nhiên Thái Nguyên hòa quyện với phận người.
Xem thêm