TIN TỨC
  • Thơ
  • Lục bát tán hoa – Thơ Nhật Chiêu

Lục bát tán hoa – Thơ Nhật Chiêu

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2022-01-19 00:12:06
mail facebook google pos stwis
2407 lượt xem

 

Nhà thơ Nhật Chiêu – Ảnh: Thiên Kim

 

Mùa đi sóng vỗ Giao Thừa 

(Lục bát tán hoa)

Mùa đi sóng vỗ

Giao Thừa

chân chưa buông xuống

xuân vừa lung linh

cùng em

ta bỗng trùng sinh

đêm dung dáng lụa

em hình hài tơ

      Và ta trở lại dại khờ

*

Nửa đời nửa mộng đầy thơ

em ngân thân hát

ta chờ áo bay

uống em nhan sắc thực này

uống em chút ảo

uống đầy mây mưa

        Và ta uống cả bây giờ

*

Mốt mai mà cách đôi bờ

sông xa sẽ hát

lời ngơ ngẩn dài

mây thì

trắng mộng mà bay

ta thì

trắng mộng mà say

        Và ta hát với tàn phai

Mùa đi sóng vỗ mà ai

giao thừa

 

Chiên đàn hương ơi

(Lục bát tán hoa 2)

Chiên đàn nghiêng lá

thơm

xa

bên em hương lửa

trà pha ráng chiều

ửng màu

sương khói ta yêu

tà dương

thoáng một niềm kiêu

nhìn em

một thoáng cũng liều

trà đưa hương lạ

mây dìu ta đi

mà chi

em ơi

mà chi

mà chi em ơi mà chi

chiên đàn hương ấy

thầm thì hương ai

mà say em ơi

Say

 

Thương rau Thì Là

(Lục bát tán hoa 3)

Thì là

em hái cho ta

chợt xanh mướt

bóng chiều tà trên mi

chợt thơm

tóc thả xuân thì

đầy

dư vị đắng trong ly

đầy

dư vị đắng mà chi

một mai em hái

rau thì là không

*

     ai thì Là

    ai thì Không

   ai rực hồng

   ai long đong

trông xa em bước

buồn trông một đời

*

cách ta

là một trùng khơi

sóng trôi

tự thả mình trôi

lá rơi

tự thả mình rơi

ráng chiều

tự tắt mình rồi

thì là rau đắng người ơi

Thì Là

 

Có khi sa mạc 

(Lục bát tán hoa 4)

Có khi

sa mạc tôi ngồi

có khi không có

hoa rơi vào mình

có khi

trời đất lặng thinh

bỏ em vào xứ vô hình

tắt lời gió hát làm tin

có khi sa mạc

tôi tình tự tôi

*

Có khi

sa mạc tôi chơi

với trăng buốt lửa

với đời cuồng đông

có khi

sa mạc phiêu bồng

lan vào vô tận bên trong

lời ca hát của hư không

có khi sa mạc

tôi trồng ngược tôi

*

Để khi

trở lại với đời

thánh ca Mưa

lại

Ru tôi tuyệt trần

và tôi hồi

đáp rằng Vâng

và tôi sẽ

hát Ái ân

và tôi múa

với Nữ thần

là em

 

Như chiều ẩn nắng 

(Lục bát tán hoa 5)

Như

chiều ẩn nắng

trong mây

ẩn hương nồng hạ

trong dài đêm ngơ

*

tóc huyền

em ẩn niềm mơ

vì trăng

ẩn sáng trong hồ

như ta ẩn một hồn thơ

ở nơi vai ấm

đôi bờ buồn vui

Cõi em xin ẩn một người đìu hiu

tàn mùa

chưa tàn cuộc yêu

*

Như

mây ẩn nắng

trong chiều

em ơi…

 

Bốn mùa thân thể ca ngân

(Lục bát tán hoa 6)

Ôi môi nắng Hạ

lặng lờ

tóc mưa Thu thả

qua bờ

ngực Xuân

mù sương Đông

tan dưới chân

*

Bốn mùa thân thể ca ngân

bốn mùa hoa trái tình dâng

bốn mùa giao cảm vô ngần

bốn mùa mây ảo

rủ trần gian chơi

*

Từ em

rũ áo qua người

rực tình

giai điệu bờ môi

bàn tay

gạt nhẹ lá rơi

bốn mùa lên

bốn mùa vơi

trong mình

*

Bốn mùa ai trọn lung linh

một tia mỏng

nắng

xin đền đáp nhau

ai não nùng

ai nao nao

 

Gương nhìn theo bóng

(Lục bát tán hoa 7)

Người đi

từng bước xa gương

xuyên không gian lạnh

mờ sương

bàn tay ta

lênh lang buồn

ánh nhìn ta lướt vô phương

gương nhìn

theo bóng ai dường như

tan

gương nhìn theo

một

chút tàn tro bay

gương là

một cõi mơ phai

là như chiếc cốc

nghe đầy hư không

thân em từng đã

rượu hồng

rót long lanh cốc

mà rong ruổi tình

ta là tường vách lung linh

cho em có thể

tựa mình mỏi mê

người đi

một vé chiều đi

như không có một chiều về

con đường sắt

chạy lê thê

đôi hàng cây đứng

tái tê

này gương

đứng lại bên lề

mù sương soi bóng

bốn bề không ai

và gương

thành kẻ lưu đày

tự gương soi lấy mặt mày mình

thôi

 

Ta về lại phố Nhật Chiêu 

(Lục bát tán hoa 8)

Làng hoa xưa ấy bên hồ

khoác tên phố mới

ai ngờ như ta

Nhật Chiêu là phố

thế a?

tiền thân mình chắc là hoa

phố nghiêng thùy liễu la đà

đón người thơ từ phương xa

em đưa ta bước

như là trong mơ

*

này em

biết mấy tình cờ

biết bao sen ngó dưới hồ

không lìa ngó ý

tìm tơ

tóc mai em đã

lặng chờ ngàn năm

tóc mai ngời nắng mai xanh

vọng thanh từ gió vô thanh

bờ vai trắng mọng

em thành mây trôi

à không

ở lại làm người

làm người em ạ đáng yêu

*

ta về lại phố Nhật Chiêu

nhìn sen nụ hé

đợi chiều nắng phai

chừng em nghe động tóc mai

là ta lại đến Hồ Tây

tìm người

dù xa mà chẳng xa xôi

vì em đã hát

người ơi

lại về

 

Giọt sương bừng chiếu 

(Lục bát tán hoa 9)

Giọt Sương

người gái đăm chiêu

đạp thanh một thoáng

mà liều trăm năm

*

Giọt Buồn

ấm nóng từ tâm

thì thầm cỏ dại

bên dòng

bụi hồng

níu gió lên không

nến lau thắp nắng

cỏ bồng tà dương

chiều buông

một bóng xuân buồn

dấu rêu lạnh bước

khói hương lần về

*

Giọt Kiều

rơm rớm hàng mi

Giọt Thương

sẻ nửa xuân thì

*

Giọt Mùa

vẽ bóng người đi

*

Giọt Sương

bừng chiếu

bởi vì…

giọt sương 

N.C

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm