TIN TỨC
  • Thơ
  • Thơ dự thi của Hồ Đắc Thiếu Anh

Thơ dự thi của Hồ Đắc Thiếu Anh

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2021-09-08 18:02:25
mail facebook google pos stwis
3432 lượt xem

NNƯT- nhà thơ Hồ Đắc Thiếu Anh là một trong số những văn nghệ sĩ không may bị nhiễm covid-19 và chị đã trải qua một thời gian khá dài chống chọi với thần chết tại BV Ung bướu 2, TP. HCM. BTC xin chúc mừng nhà thơ Hồ Đắc Thiếu Anh và rất cảm ơn chị đã góp lửa cổ vũ cuộc thi thơ "Nhân nghĩa đất phương Nam". Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu chùm thơ dự thi của chị, người đã chiến thắng trong cuộc chiến đầy cam go này.


HỒ ĐẮC THIẾU ANH


Mắt lệ hồi sinh
 

Tỉnh tỉnh mơ mơ không biết đêm ngày

Loáng thoáng nghe tên mình như quen như lạ

Tứ đại rũ mềm xác lá

Cổ đắng, môi khô, đá đè lên ngực

Giấc ngủ chìm sâu mộng về như thực

Mập mờ tám chị em ríu rít quanh nhà

Chị trốn em tìm trong vạt áo mẹ, cha

Đuổi bắt nhau, mồ hôi tươm mướt tóc

Em Út té đau, vừa đi vừa khóc

Mẹ ới ngừng chơi, mẹ ới các con

Văng vẳng hình như tiếng mẹ gần hơn

Choàng tỉnh giấc, mộng tan vào máy thở

Dây rợ, kim tiêm, tê giấc mơ nhỏ

Bóng trắng quanh mình, ai cũng giống ai

Bộ đồ tránh lây kín mít chân tay

Vẫn lấp lánh niềm vui trong ánh mắt

Cảm giác hồi sinh cuộn vào tim thắt

Lời yêu thương rưới từng giọt Cam lồ:

Hít thật sâu vào, rồi thở mạnh, đừng chờ,

Thở là sống, thở để dành sự sống

Thông điệp tình người tiếp bồi năng lượng

Hơi thở tự mình không mất tiền mua

Tinh thần lạc quan giặc covid cũng thua

Niềm tin bình an vượt qua bệnh khổ

Bờ sanh tử chỉ cách nhau nhịp thở

Những trái tim biết khóc đếm mấy cho vừa

Mặt trời ngó nghiêng vào ô cừa khép hờ

Tia nắng ban mai nối dài sự sống

Sài Gòn yêu thương sẽ sớm chiều sôi động

Ngừơi gặp lại người rưng mắt lệ hồi sinh.

 

Ảnh Internet.
 

Đêm trắng mơ ngày về
 

Những ngày Sài Gòn vừa chớm bệnh

Mình làm chị nuôi y bác sĩ tuyến đầu

Bếp ấm gia đình reo chưa được lâu

Nhà đã bị Y tế Phường đến giăng dây đỏ

Mình nhuốm bệnh từ phương nào không rõ

Khăn gói một mình lên xe cấp cứu, hú còi

Nắng chẻ phố nghiêng, cung đường lùi lại buồn lơi

Tạm biệt phố, chưa hẹn ngày tao ngộ

Lòng trĩu nặng phận người như cây cỏ

Cơn gió vô tình bức tử chốn bình yên

Mệnh ngày nay không còn chỗ tri thiên

Sự sống cho nhau bằng tình thương dốc tận lực

Giường bệnh trắng, nhắm mắt nghe đêm thức

Cánh cửa ra, vào, mở, khép tiễn người đi

Tiếng khóc vang xa thao thiết cuộc chia ly

Nhiếp tâm cầu nguyện A Di Đà Phật

Bức tường trắng ngấm buồn vui từng gang tấc

Áo trắng y đức giành giật hơi thở bao người

Những ánh mắt nhân từ tim thắt xót lệ rơi

Đêm thức trắng mơ ngày về đoàn tụ

Mơ Sài Gòn rộn tiếng cừơi đêm không ngủ

Ngách phố, nẻo đường mở hết cổng rào

Đêm trắng Sài Gòn lấp lánh bóng đèn chao

Người thân quen gặp nhau không còn che kín mặt

Không còn cách ly, không còn giản cách

Lòng khoan dung nghĩa xóm, tình làng

Lan toả nụ cười thơm thảo nghĩa nhân

Hết đại dịch, triệu con tim mừng vui trở lại.

 


Ly mì ăn liền lúc không giờ
 

Nằm nghe cơ thể rã rời

Ước chi có được miếng xôi đỡ lòng

Cầm hơi uống ngụm nước trong

Dạ dày hào phóng trống không cả ngày

Cho bớt cái tội thày lay

Còn lưa chén cháo cũng bày chia đôi

Bệnh nhân hai đứa cầm hơi

Lơ mơ ngủ thiếp nhẹ vơi đôi phần

Thoảng nghe tiếng gọi rất gần

“Cô bác còn thức, ai cần mì ly?”

Mờ mờ bóng trắng biết đi

Tình nguyện viên ấy giống y thiên thần

Đến từng giường tặng bệnh nhân

Ly mì tỏa khói thơm lừng nửa đêm

Tình người ấm bữa ăn thêm

“Một miếng khi đói hơn nghìn lúc no”

Ăn mì như đứa trẻ thơ

Vừa bưng vừa húp không chừa chút chi

Thiện lành buông bỏ sân si

Nghĩa nhân giữ lại khắc ghi bên lòng.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm