TIN TỨC
  • Thơ
  • Viết bên cầu ao | Chùm thơ của Đặng Đình Cung

Viết bên cầu ao | Chùm thơ của Đặng Đình Cung

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-04-09 20:56:03
mail facebook google pos stwis
1494 lượt xem

ĐẶNG ĐÌNH CUNG

Tuổi Canh Tý (1960). Quê quán: Thanh Chương, Nghệ An.

Tốt nghiệp Ngữ văn tại Liên Xô.

Nguyên giảng viên Đại học Ngoại ngữ Hà Nội. 


 

Thơ viết mùa yêu

 

Mùa hanh hao đã ở phía sau lưng

Anh không còn là anh

Em không còn là em

một thuở.

Xôn xao nắng đậu vàng bậc cửa

Mùa yêu về

đôi lứa dập dìu nhau...

Có điều gì đăm đắm rất sâu

Mà không thể

không thể nào nói nổi!

Không phải tình yêu

Không phải lời thề

Không phải...

Khi anh nhìn em thanh thản ngủ khuya sâu.

Ước gì ta mãi mãi bên nhau

Để anh nói được câu

suốt đời anh mang nợ!

Em

Dẫu bên nhau lòng vẫn hoài nhung nhớ

Tóc hai màu

rung nhịp với tim yêu.

 

Valentine 2009.
 

 

8/3 nghĩ về Mỵ Châu

 

Em chưa biết có ngày 8/3

Em thơ ngây trắng trinh thiếu nữ

Em chưa biết hoàng hôn quyến rũ

Chưa bao giờ biết hẹn hò ai…

 

Làm sao em biết mình là một con bài

Cha gả bán mong thái bình đất nước!

Em không có quyền buồn, không có quyền khóc

Phận nữ nhi thờ phụng cha, chồng.

 

Một sáng ngày giặc kín đất, đầy sông

Loa Thành đổ, theo cha cùng số phận

Mây đen kín trời, trắng đường lông ngỗng

Em vô tư, đâu có tội tình gì!

 

Phút cuối cùng tử biệt, sinh ly

Em vẫn thế, trinh nguyên từng lời nói

Cha vung gươm vào ánh nhìn thơ dại

Nước mất, nhà tan sóng vỗ điên cuồng!

 

Mồng 8 tháng 3 ta nhớ về em

Biển nơi ấy trai không còn ngậm ngọc

Nhưng ta biết mỗi một mùa gió bấc

Máu em loang trên bức tượng không đầu.

 

08.3.2017

 

 

Phụ tử tình thâm

 

Trong ấm êm của chăn đệm

Con ngỡ chạm vào xương xẩu tấm thân cha

Cha nằm co quắp ôm con

Gió bấc vi vu buốt dưới chân

Và lọt qua tấm lưng manh áo mỏng...

 

Con đã khóc trước nhiều ảo vọng

Mắt cạn khô ngang trái cuộc đời

Đã bay lên những đám mây ngũ sắc phía chân trời...

Nhưng không thể quên

Cảm giác chạm vào da và xương của cha đêm ấy

Gió vi vu và người cha run rẩy

Cố mang cho con chút hơi ấm của Người.

 

Cha đã đi hết cuộc đời

Những da và xương đã nằm sâu trong đất

Có khi nào, có cách gì

Cha ơi

Giữa đệm ấm, chăn êm

Cha lại nằm co quắp

Cho con trầm trong phụ tử tình thâm?

 

Đông, 12.2021

 

 

Viết bên cầu ao

 

Giữa sắt se cuối năm

Con trở về cầu ao tìm bóng mẹ

Cây cỏ mọc hoang tàn, dấu xưa đâu còn thế

Con chuồn kim buồn cũng chẳng muốn bay đi

 

Trong tiếng lá rơi con nghe mẹ thầm thì

Như thuở con nằm nôi, mẹ thức à ơi võng

Hơi gió quạt mo xua gió Lào phả nóng

Con mơ mình lạc vào chốn thần tiên.

 

Bờ ao này rêu xanh đã phủ lên

Con vớt mãi chẳng được lời ru nào của mẹ

Chuyếnh choáng heo may, mùi hương trầm khe khẽ

Vị thơm trầu cay cả mắt con đây.

 

Con ngước nhìn mây trời, cỏ cây

Chẳng thấy mẹ mà vẫn như có mẹ

Bên cầu ao ước gì còn mãi thế

Để con còn biết trở lại quê hương…

 

10.12.2022

 

 

Với con gái khi lấy chồng

 

Khi cầm tay con trao cho người khác

Ba nhớ lần đầu chạm bàn tay mềm của mẹ

Ba nhớ phút giây bế con đỏ hỏn trên tay

Hơn ba mươi năm ba có con như hơi thở hàng ngày

 

Mẹ đã từng bao đêm ru con à ơi

Ba tay quạt. Đất nước thời gian khó

Từng cọng rau, hạt cơm đắp nên hình hài con môi hồng, má đỏ

Mắt trong veo, rộn rã tiếng con cười...

 

Mẹ gieo vào con yêu thương, chân thật để làm người

Ba ấp ủ trong con bao niềm ước vọng

Tý nữa thôi, ba trở về trong căn phòng trống vắng

Giọt sương lắc rắc rơi nhắc ba tuổi đã già.

 

Ba cố nén chênh chao khi con rời tay ba

Nhìn mắt con ánh ngời lên hạnh phúc

Ba biết từ nay có một điều rất thực

Có một chàng trai đã thế chỗ của ba

 

Vững bước đi con

Đằng trước, đằng sau đều là nhà!

 

4.2023

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm