TIN TỨC
  • Thơ
  • Viết bên cầu ao | Chùm thơ của Đặng Đình Cung

Viết bên cầu ao | Chùm thơ của Đặng Đình Cung

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-04-09 20:56:03
mail facebook google pos stwis
1565 lượt xem

ĐẶNG ĐÌNH CUNG

Tuổi Canh Tý (1960). Quê quán: Thanh Chương, Nghệ An.

Tốt nghiệp Ngữ văn tại Liên Xô.

Nguyên giảng viên Đại học Ngoại ngữ Hà Nội. 


 

Thơ viết mùa yêu

 

Mùa hanh hao đã ở phía sau lưng

Anh không còn là anh

Em không còn là em

một thuở.

Xôn xao nắng đậu vàng bậc cửa

Mùa yêu về

đôi lứa dập dìu nhau...

Có điều gì đăm đắm rất sâu

Mà không thể

không thể nào nói nổi!

Không phải tình yêu

Không phải lời thề

Không phải...

Khi anh nhìn em thanh thản ngủ khuya sâu.

Ước gì ta mãi mãi bên nhau

Để anh nói được câu

suốt đời anh mang nợ!

Em

Dẫu bên nhau lòng vẫn hoài nhung nhớ

Tóc hai màu

rung nhịp với tim yêu.

 

Valentine 2009.
 

 

8/3 nghĩ về Mỵ Châu

 

Em chưa biết có ngày 8/3

Em thơ ngây trắng trinh thiếu nữ

Em chưa biết hoàng hôn quyến rũ

Chưa bao giờ biết hẹn hò ai…

 

Làm sao em biết mình là một con bài

Cha gả bán mong thái bình đất nước!

Em không có quyền buồn, không có quyền khóc

Phận nữ nhi thờ phụng cha, chồng.

 

Một sáng ngày giặc kín đất, đầy sông

Loa Thành đổ, theo cha cùng số phận

Mây đen kín trời, trắng đường lông ngỗng

Em vô tư, đâu có tội tình gì!

 

Phút cuối cùng tử biệt, sinh ly

Em vẫn thế, trinh nguyên từng lời nói

Cha vung gươm vào ánh nhìn thơ dại

Nước mất, nhà tan sóng vỗ điên cuồng!

 

Mồng 8 tháng 3 ta nhớ về em

Biển nơi ấy trai không còn ngậm ngọc

Nhưng ta biết mỗi một mùa gió bấc

Máu em loang trên bức tượng không đầu.

 

08.3.2017

 

 

Phụ tử tình thâm

 

Trong ấm êm của chăn đệm

Con ngỡ chạm vào xương xẩu tấm thân cha

Cha nằm co quắp ôm con

Gió bấc vi vu buốt dưới chân

Và lọt qua tấm lưng manh áo mỏng...

 

Con đã khóc trước nhiều ảo vọng

Mắt cạn khô ngang trái cuộc đời

Đã bay lên những đám mây ngũ sắc phía chân trời...

Nhưng không thể quên

Cảm giác chạm vào da và xương của cha đêm ấy

Gió vi vu và người cha run rẩy

Cố mang cho con chút hơi ấm của Người.

 

Cha đã đi hết cuộc đời

Những da và xương đã nằm sâu trong đất

Có khi nào, có cách gì

Cha ơi

Giữa đệm ấm, chăn êm

Cha lại nằm co quắp

Cho con trầm trong phụ tử tình thâm?

 

Đông, 12.2021

 

 

Viết bên cầu ao

 

Giữa sắt se cuối năm

Con trở về cầu ao tìm bóng mẹ

Cây cỏ mọc hoang tàn, dấu xưa đâu còn thế

Con chuồn kim buồn cũng chẳng muốn bay đi

 

Trong tiếng lá rơi con nghe mẹ thầm thì

Như thuở con nằm nôi, mẹ thức à ơi võng

Hơi gió quạt mo xua gió Lào phả nóng

Con mơ mình lạc vào chốn thần tiên.

 

Bờ ao này rêu xanh đã phủ lên

Con vớt mãi chẳng được lời ru nào của mẹ

Chuyếnh choáng heo may, mùi hương trầm khe khẽ

Vị thơm trầu cay cả mắt con đây.

 

Con ngước nhìn mây trời, cỏ cây

Chẳng thấy mẹ mà vẫn như có mẹ

Bên cầu ao ước gì còn mãi thế

Để con còn biết trở lại quê hương…

 

10.12.2022

 

 

Với con gái khi lấy chồng

 

Khi cầm tay con trao cho người khác

Ba nhớ lần đầu chạm bàn tay mềm của mẹ

Ba nhớ phút giây bế con đỏ hỏn trên tay

Hơn ba mươi năm ba có con như hơi thở hàng ngày

 

Mẹ đã từng bao đêm ru con à ơi

Ba tay quạt. Đất nước thời gian khó

Từng cọng rau, hạt cơm đắp nên hình hài con môi hồng, má đỏ

Mắt trong veo, rộn rã tiếng con cười...

 

Mẹ gieo vào con yêu thương, chân thật để làm người

Ba ấp ủ trong con bao niềm ước vọng

Tý nữa thôi, ba trở về trong căn phòng trống vắng

Giọt sương lắc rắc rơi nhắc ba tuổi đã già.

 

Ba cố nén chênh chao khi con rời tay ba

Nhìn mắt con ánh ngời lên hạnh phúc

Ba biết từ nay có một điều rất thực

Có một chàng trai đã thế chỗ của ba

 

Vững bước đi con

Đằng trước, đằng sau đều là nhà!

 

4.2023

Bài viết liên quan

Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Bài thơ cánh võng - Lời ru đất nước của Nguyễn Vũ Quỳnh
“Bài thơ cánh võng” là tên tập thơ mới nhất của Thiếu tá quân đội, nhà thơ, nhà báo gốc Thanh Hóa Nguyễn Vũ Quỳnh sau các tập thơ: Khúc hát xa quê, Ru lời yêu em, Đối thoại với thời gian, Chép lên khoảng trời, Chạm vào nỗi nhớ, Ru lại lời quê.
Xem thêm
Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương – Chùm thơ Phương Uyên
Thơ Phương Uyên mang những hoài vọng, yêu thương dành cho miền quê với lớp bụi mờ thời gian đọng trên thôn bản, nơi con đường đến lớp nhiều kỷ niệm, ở đó mùa thu thật đẹp với nét phiêu bồng lãng mạn mà cũng thật nhiều xúc cảm của người con đi xa được về lại quê nhà. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phương Uyên
Xem thêm
Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai
Lần này, chúng tôi trân trọng giới thiệu chùm thơ của Đào Xuân Mai – một gương mặt từ Vũng Tàu, với thơ ca gắn bó mật thiết đời thợ dầu khí, giàn khoan, biển khơi, đồng thời chan chứa tình quê, tình mẹ và ký ức chiến tranh.
Xem thêm
Nơi chân ta không thể đặt – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Văn chương TPHCM trân trọng giới thiệu chùm thơ giàu trí tuệ này, một món quà tinh thần dành cho những ai yêu thích những áng văn thơ khơi gợi suy ngẫm.
Xem thêm
Dựa vai nhau khi nắng nhạt nghiêng tàn – Chùm thơ Jos. Nhật Quang
Với những lời thơ đầy chất tự tình nhưng cũng thật gần gũi, người đọc có thể dễ dàng cảm nhận những nỗi niềm khát khao từ những ký ức đã qua trong bài thơ “Áng mây trời lãng du” và một Sài Gòn đầy hoa mộng với hình ảnh những tà áo trắng của nữ sinh trên Bến Bạch Đằng, những hoài niệm một thời đã cũ. Sài Gòn sẽ càng đẹp và thi vị khi mùa thu gõ cửa trên từng con đường, qua từng góc phố. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của Tác giả Jos. Nhật Quang.
Xem thêm
Sắc thu – Chùm thơ Võ Văn Thọ
Mùa thu trong thơ Võ Văn Thọ nghe chênh chao những niềm xao xuyến, của nỗi buồn phảng phất trong nắng vàng, trong ký ức kỷ niệm một thời xưa cũ. Bên cạnh những câu từ lãng mạn của mùa thu thì cũng trầm hùng khi tái hiện lại cuộc chiến oanh liệt nơi thành cổ Quảng Trị, có lẽ ai khi đọc qua cũng hồi tưởng lại những năm tháng bi hùng, oanh liệt của những người lính đã hy sinh thân mình cho một nền độc lập tự do. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Võ Văn Thọ.
Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm
Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc
Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, người ta thấy một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người, để mỗi kỷ niệm lại hóa thành một khúc hát ngân dài.
Xem thêm
Đà Lạt trong nỗi nhớ - Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Qua chùm thơ viết về Đà Lạt, Nguyễn Vĩnh Bảo đã gửi gắm nỗi niềm cùng phố núi qua những con dốc, rừng thông, hoa xuyến chi, phượng tím, hồ Xuân Hương...
Xem thêm
Hoa, núi và ký ức – Đà Lạt trong thơ Huệ Triệu
Khi dã quỳ vàng và thông xanh cùng ngân dài cảm xúc
Xem thêm
Tình cờ ta đi ngang đời – Chùm thơ Nhật Chiêu
Bằng ngôn từ bay bổng, những vần thơ tình lắng đọng đưa người đọc vào một trời ký ức của tình yêu, những hồi ức đã qua với vết tình còn dang dở. Chút luyến tiếc bồi hồi thời gian cũ và hoài niệm những dấu yêu xưa. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của Nhà thơ Nhật Chiêu
Xem thêm