TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ hưởng ứng cuộc thi Nhân nghĩa đất phương nam lần 2” của Tự Hàn

Chùm thơ hưởng ứng cuộc thi Nhân nghĩa đất phương nam lần 2” của Tự Hàn

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2024-10-05 09:22:39
mail facebook google pos stwis
1261 lượt xem

XIN

 

Xin gió 

đừng cõng anh qua cánh đồng 

mắt em linh lan màn lửa

chỏm lúa biển nước "hai ba tháng mười" *

anh đau 

 

Xin gió 

đừng cõng anh qua dòng sông

mắt em bão giông

cầu vòng bám lũ

gánh đôi bờ tan hoang

 

25 năm sang ngang

25 năm vọng âm đêm trường mất ngủ

cộng bến thương 

chia miền nhớ

dày vò anh những mùa mưa

 

Xin em

khẽ chạm vào con đường xưa

dấu chân bám dấu chân ngượng ngùng 

anh nổi nênh đi về

tim cuồn cuộn lũ

 

Xin em

lên men màu mắt linh lan

ký ức dậy thì

gieo ngọc trên cánh đồng làng 

bọc tia chớp tao nôi

lời ru 

bếp lửa

 

Hạnh phúc chắc chiu từ những  lần dang dở

anh đã biết yêu từng hơi thở của mình

 

* "Ông tha mà bà không tha

Làm nên cơn lụt hai ba tháng mười- ca dao"

 

Tác giả Tự Hàn (giữa) đoạt Giải Nhất cuộc thi "Nhân nghĩa đất phương Nam lần 1" năm 2021

 

GIỮA BẢO TÀNG HỒ CHÍ MINH NGHE LÁ THỨC

 

Gió trầm tích tôi

Giấc mơ 46 năm lá thức

Chim hạc tạo tác

Mười triệu đốm tinh hoa khảm lên mặt trống đồng 

 

Sài Gòn tôi

Câu lý phương nam hồn chìm cổ vật

Đất quý người và người quý đất

Thương dáng Cha gầy đến cồn cào gan ruột 

Yêu con tàu Amiral Latouche Tréville lắng sóng vươn khơi

 

Tôi bảo tàng tôi 

Bằng vạn tia nắng trời 

Con cá quẫy Nhà Bè chìm nổi 

Bập bênh sóng thập thênh hưng phế

Người dắt người thịt xương tận hiến

Phổ vào tôi lời nghìn trùng 

Giữ yên trái tim này, mạch máu này

Người ơi!  

 

Xin em đừng sa mạc hóa niềm tin 

Phía nào cũng là nỗi đau 

Người này nói về hòa bình 

Người kia nói về chiến tranh 

Ít người nói về hòa hợp 

Khói súng bay lâu rồi 

Sao mắt Cha còn cay 

 

           *

   *               *

 

Hình như em vừa đi ngang đây 

Những khung trời hấp háy 

Những con phố xúc tu tua tủa

Những linh ngọc thủy ngân lấp lánh 

Hòn ngọc hóa rồng tôi mắc võng vào mây

 

Hạt tim nảy mầm xanh bằng giọt nồng cay

Ngơ ngẩn phố ăn mòn con phố 

Mơ xuyên về 300 năm đối ẩm

Cùng Nguyễn Hữu Cảnh nghiêng cầu vồng rót giọt rượu  mềm môi

 

Tôi lặng nghe

Hôi hổi hồng cầu ngực trống đồng luân hồi

Đất phương nam nghĩa nhân đến hồi thịnh vượng 

Chim hạc trở mình   

Vượt mây

27/9/2024

P/s: 46 năm thành lập bảo tàng- TPHCM bản đồ hình hạc với dân số # 10 triệu người 

 

NGÀY ANH ĐI 

(Tặng bác sỹ Trang- Khoa hồi sức cấp cứu Long Khánh) 

 

Anh gửi lại đây giọt máu màu xanh

Ngày anh đi 

Mái tóc sương đã dày theo nhịp thở

Vết thương tim đầy lên mô hạt

Vỏ thuốc an thần, giảm đau chơ chỏng

Chờ em về cắm những đời hoa

 

Ngày anh đi

Mặt trời xoe mắt nhìn

Đất mềm nảy mầm xanh 

Anh yêu đất nước mình kiệt cùng như yêu mạch ngầm oxy đong đầy mao quản

Yêu áo blouse như yêu em tận cùng cam khổ

Nhưng em ơi!  

Anh không đủ bao dung cho những điều vĩ đại

Chỉ đủ vị tha cho lỡ dỡ riêng mình

 

Anh già thật rồi 

Bàn tay run run đặt nội khí quản

Bàn tay run run luồn Catheter tĩnh mạch

Mắt nhạt nhòe mồ hôi sấp mặt 

Nghe bồi hồi chạm nứt tuổi mưa xưa

 

Đời ai rồi cũng lặng thầm qua những cơn mưa

Anh không tiếc thời đã qua chỉ tiếc điều chưa làm được

Cơn mưa trái mùa

Cơn mưa trăn trở

Cặp kính mờ gói lại gửi về em

 

Nhẹ thôi em

Căn nhà ICU lạnh trắng hàng đêm

Những máy thở chờ em cài đặt mode

Thuốc vận mạch, trợ tim, giãn cơ, loạn nhịp

Hứa với anh: Em thức trọn ca này

 

Anh đi đây

Lặng nhìn em lo toan 

Lặng nhìn bệnh nhân an thần mê ngủ 

Nụ cười bi thương nụ cười đẹp nhất

Nụ cười sinh li nụ cười thánh thiện 

Tiếng monitor dịu êm như bản tình ca trong căn phòng trắng

Mồ hôi vương má em hồng lóng lánh ban mai

 

CHÀO BIỆT MẸ

 

(Nỗi lòng khi em bé 4 tuổi đẹp như thiên thần ra đi vì ngạt nước- người mẹ cứ tựa vai vào mình nức nở khóc)

 

Không thể nhặt được mặt trời em

hoàng hôn sũng nước 

những tia nắng còn tơ

dìu dịu mùi sữa

niu níu thịt da người

chợt nhận ra mình cô đơn

chợt nhận ra mình bất lực

chợt mong manh muốn khóc

ai đã ném lên trời chiếc lục lạc vàng  tuổi thơ 

 

mẹ ơi con lạnh

mẹ ơi con đuối

hơi thở con là những hạt sương 

con giận dải nước cứ bám vào tóc con

vào da con

vào phổi con

con không thở được mẹ ơi

 

con đang bay giữa lưng chừng trời

sao con bay giữa lưng chừng trời 

con thèm ôm mẹ

thèm dúi đầu vào mẹ

nhưng không được nữa rồi 

con bay trên cao

bay trên cánh đồng mây

bay giữa những vì sao 

giữa những đường chân trời mang hình parabol bí ẩn

tóc con phát quang

mắt con chùm tia sáng 

ánh sáng lưu ly đưa con đi 

chào mẹ con đi

mẹ ơi đừng khóc con

mẹ ơi đừng nhớ con

mẹ ơi đừng tìm con nữa

con hạnh phúc là con của mẹ

con đi

 

một mặt trời vừa mọc đằng đông

một tinh cầu pha lê trong suốt

em đã đến thế giới định mệnh

em ra đi nhẹ như sương 

hình như tôi và mẹ em đã thấy

một nụ cười 

nụ cười môi em thiện lương

 

Tự Hàn

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Bài thơ cánh võng - Lời ru đất nước của Nguyễn Vũ Quỳnh
“Bài thơ cánh võng” là tên tập thơ mới nhất của Thiếu tá quân đội, nhà thơ, nhà báo gốc Thanh Hóa Nguyễn Vũ Quỳnh sau các tập thơ: Khúc hát xa quê, Ru lời yêu em, Đối thoại với thời gian, Chép lên khoảng trời, Chạm vào nỗi nhớ, Ru lại lời quê.
Xem thêm
Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương – Chùm thơ Phương Uyên
Thơ Phương Uyên mang những hoài vọng, yêu thương dành cho miền quê với lớp bụi mờ thời gian đọng trên thôn bản, nơi con đường đến lớp nhiều kỷ niệm, ở đó mùa thu thật đẹp với nét phiêu bồng lãng mạn mà cũng thật nhiều xúc cảm của người con đi xa được về lại quê nhà. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phương Uyên
Xem thêm
Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai
Lần này, chúng tôi trân trọng giới thiệu chùm thơ của Đào Xuân Mai – một gương mặt từ Vũng Tàu, với thơ ca gắn bó mật thiết đời thợ dầu khí, giàn khoan, biển khơi, đồng thời chan chứa tình quê, tình mẹ và ký ức chiến tranh.
Xem thêm
Nơi chân ta không thể đặt – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Văn chương TPHCM trân trọng giới thiệu chùm thơ giàu trí tuệ này, một món quà tinh thần dành cho những ai yêu thích những áng văn thơ khơi gợi suy ngẫm.
Xem thêm
Dựa vai nhau khi nắng nhạt nghiêng tàn – Chùm thơ Jos. Nhật Quang
Với những lời thơ đầy chất tự tình nhưng cũng thật gần gũi, người đọc có thể dễ dàng cảm nhận những nỗi niềm khát khao từ những ký ức đã qua trong bài thơ “Áng mây trời lãng du” và một Sài Gòn đầy hoa mộng với hình ảnh những tà áo trắng của nữ sinh trên Bến Bạch Đằng, những hoài niệm một thời đã cũ. Sài Gòn sẽ càng đẹp và thi vị khi mùa thu gõ cửa trên từng con đường, qua từng góc phố. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của Tác giả Jos. Nhật Quang.
Xem thêm
Sắc thu – Chùm thơ Võ Văn Thọ
Mùa thu trong thơ Võ Văn Thọ nghe chênh chao những niềm xao xuyến, của nỗi buồn phảng phất trong nắng vàng, trong ký ức kỷ niệm một thời xưa cũ. Bên cạnh những câu từ lãng mạn của mùa thu thì cũng trầm hùng khi tái hiện lại cuộc chiến oanh liệt nơi thành cổ Quảng Trị, có lẽ ai khi đọc qua cũng hồi tưởng lại những năm tháng bi hùng, oanh liệt của những người lính đã hy sinh thân mình cho một nền độc lập tự do. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Võ Văn Thọ.
Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm
Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc
Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, người ta thấy một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người, để mỗi kỷ niệm lại hóa thành một khúc hát ngân dài.
Xem thêm
Đà Lạt trong nỗi nhớ - Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Qua chùm thơ viết về Đà Lạt, Nguyễn Vĩnh Bảo đã gửi gắm nỗi niềm cùng phố núi qua những con dốc, rừng thông, hoa xuyến chi, phượng tím, hồ Xuân Hương...
Xem thêm
Hoa, núi và ký ức – Đà Lạt trong thơ Huệ Triệu
Khi dã quỳ vàng và thông xanh cùng ngân dài cảm xúc
Xem thêm
Tình cờ ta đi ngang đời – Chùm thơ Nhật Chiêu
Bằng ngôn từ bay bổng, những vần thơ tình lắng đọng đưa người đọc vào một trời ký ức của tình yêu, những hồi ức đã qua với vết tình còn dang dở. Chút luyến tiếc bồi hồi thời gian cũ và hoài niệm những dấu yêu xưa. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của Nhà thơ Nhật Chiêu
Xem thêm