TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ Lại Văn Long viết về Đà Lạt

Chùm thơ Lại Văn Long viết về Đà Lạt

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2022-07-05 22:55:01
mail facebook google pos stwis
2376 lượt xem

Em sinh ra ta – Sao mãi không già?

 

Em tha thướt trong dinh thự xa hoa

Màu vua chúa thếp vàng phủ quá khứ

Em đài các kiêu sa như tiên nữ

Lữ khách mọi miền mê mẩn dáng xinh…

Ta cùng em hái nắng chiều lởn vởn

Bóng nhà thờ trầm mặc đá phủ rêu

Lối sỏi xôn xao gót hài mềm mại

Chúa ở trên trời cứ mãi ngắm em

Em bước ra từ sương mai ảo ảnh

Con dốc buồn len lỏi giữa đồi hoang

Thung lũng xanh tươi, núi xa tím ngát

Em hát gió ngàn vi vút thông reo

Ta theo em tắm vạn sầu mưa lạnh

Mưa Đà lạt buồn rả rích đêm thâu

Mưa Đà lạt ngâu suốt ngày rấm rức

Phố xá nhạt nhòa, ướt át, lá rơi

Đà lạt ơi, yêu em thời bé dại

Những sớm mai lóc cóc nhịp ngựa thồ

Phố co ro mùi cà phê sưởi ấm

Thăm thẳm còi tàu sầu biệt sân ga

Ta ra đi khi tuổi đời hoa mộng

Trái tim ngây thơ mơ những nỗi niềm

Nhớ Đà lạt hồn nhiên như nhớ mẹ

Nhớ phố thân thương, nhớ trường tiểu học…

Nay trở lại nơi chôn nhau cắt rốn

Tóc đã bạc nhiều, chân bước liêu xiêu

Đà lạt yêu – vẫn mỹ miều đến lạ!

Em sinh ra ta - sao mãi không già?

 

Nhà văn Lại Văn Long

Trăng

Ta cứ ngỡ đang mơ khi gặp lại

Mảnh trăng xưa hiền dịu ngón tay dài

Em đài các trở về mang gió lạnh

Ta rợn người chạm ánh mắt ngày xưa

*

*      *

Phố đang vui bỗng ngập tràn hoài niệm

Nhớ buâng khuâng căn nhà gỗ ngoại ô

Sương lởn vởn bên hoàng hôn đỏ quạch

Tóc mượt mà, “trăng” đan ngón thơ ngây

*

*       *

Ta – lãng tử co ro trong chiều muộn

Trôi theo gió ngàn hối hả tìm trăng

Trăng mới lớn giữa lưng chừng Đà Lạt

Mắt si tình nghiêng ngả cả rừng thông

Ta bước lên giữa gió lộng mênh mông

Cây hoa dại ru tình đầu mộng mị

*

*      *

… Trái cấm mở toang, đôi môi vời vợi

Hơi thở ngọt ngào thơm mát làn da

Ta ngất ngây trong âu yếm thiết tha

Trăng òa vỡ nụ hôn thiêng tình ái

*

*      *

Mười mấy năm phút chốc đã đi qua

Ta chen lấn giữa bộn bề nhân thế

Nay em hiện về sắc áo “Trăng xưa”

Áo màu ngà em đã mặc dưới mưa

Đêm che ô ta đón em tan lớp…

*

*      *

Em vội đi rồi, đi với chồng em

Em đã nói rằng, ta là bạn cũ

Chồng em mỉm cười bắt tay ta rủ

“Sang Hoa Kỳ nhớ gọi số này nha!”

        *

         *       *

Em đã đi rồi để lại cơn mưa

Ta run rẩy, bàng hoàng tìm điểm tựa

Quán nhỏ bên đường dăm khách lưa thưa

Trời cứ mưa để ta ngồi rót rượu

Dốc ly cay nồng, lặng tìm ngày cũ

Em trở về… đáy cốc sánh màu trăng!

 *

  *        *

Vẫn nhớ trước lúc đi lấy chồng xa

“Trăng” dặn ta nâng niu tình cũ

Nụ hôn cuối, cùng lời nhắn nhủ:

– “Thu sắp đến rồi, lá phải xa cây

Em sẽ là lá xanh trên cành mới

Lá bồi hồi ngày tháng của hai ta…”

*

*      *

Ai trong quán nhìn ta cười giả lả

Ta cũng gật đầu giả lả vô tư

Như không vấn vương, hoài niệm, ưu tư

Như tình buồn đã mất trôi theo gió

Đèn phố đỏ như hoàng hôn ngày đó

Em bây giờ có khóc lúc ta say?

Trăng ơi!… Nhớ lắm!… ta uống đợi em…

25.09.09

 

Khu Số Bốn – Đà Lạt

Khu Số Bốn tuổi thơ tôi đó

Tháng ngày mưa dầm buồn nung mắt mẹ

Chợ chiều đìu hiu trên con dốc lở

Tiếng súng âm u ru giấc ngủ chập chờn

*

*    *

Tôi nhỏ bé giữa ngoại ô Số Bốn

Chiến tranh đi qua để lại những hoang tàn

Chùa Tuệ Quang, Linh Quang không còn nguyên tượng phật

Những mảnh linh thiêng bị cỏ dại phủ tràn

*

*    *

Mấy căn nhà đổ nát khóc hoàng hôn

Vài trụ điện gục đầu phơi xương cốt

Cây thánh giá tháp Đô Men chủng viện

Run rẩy lo âu trong sương lạnh sớm mai

*

*    *

Đường Bà Trưng, Nguyễn Hoàng, Ngô Quyền, Thi Sách…

Hoa Dã Quỳ vàng tức tưởi nắng trưa

Bóng núi nhạt nhòa mơ mơ chiều thẳm

Tiếng sấm chuyển mưa u uất chân trời.

*

*    *

Ngã tư Số Bốn những xế tà

Xe cam nhông chở xác người ra nghĩa địa

Tiếng còi toe toe đưa linh hồn vĩnh biệt

Ngoại ô tối sầm trong tiếng khóc bi ai.

*

*    *

Tôi lớn lên thấy quanh mình buồn quá

Thấy mẹ tảo tần, thấy cha vất vả

Thấy cả gia đình bữa đói bữa no

Lênh đênh kiếp đời ở trọ…

*

*    *

Trường tiểu học cộng đồng Đa Nghĩa

Chiều tan lớp tôi thơ thẩn đi hoang

Chiếc cặp học trò ôm sau lưng nặng trĩu

Bước chân lang thang “thám hiểm” phố phường

Ngã ba Cẩm Đô ngạt ngào hương phở

Dốc Duy Tân thơm nức bánh mì

Mùi bánh xèo đường Đoàn Thị Điểm

Tô bún bò cuối hẻm Nguyệt Vọng Lâu

*

*    *

Ôi! Cám dỗ cứ trêu ngươi thách thức

Cái bụng eo xèo cơn đói của tôi

Chú bé lên mười không xu dính túi

Bỗng ước trên đời có một ông tiên…

*

*    *

Lời ước không thiêng, ông tiên không đến

Khu Hòa Bình vẫn ánh điện xa hoa

Những mệnh phụ áo lông, môi đỏ

Cười bên quầy trang sức ngọc ngà

*

*    *

Ngoài đường mưa phùn buốt giá

Ai giống mẹ khoác áo tơi

Lầm lũi gánh bắp luộc

Tiếng rao buồn quen quá đi thôi…

*

*    *

Tôi chạy đến “mẹ ơi con đói”

Mẹ thả gánh hàng ôm xiết con trai

Mẹ vội mua bánh mì thịt thơm giòn

Ly đậu nành ngọt ngon ấm nóng

*

*    *

Khi tôi no nê mẹ hối trở về:

“Con hư quá! Cả nhà tìm con đó

Đi một mình bị bắt cóc thì sao?”

Mẹ dắt tôi đi giữa phố đông người

*

*    *

Chiếc cặp sách mẹ đặt vào quang gánh

Để tôi thong dong như chim nhỏ sổ lồng

Bên “bà Tiên” áo tơi, nón lá

Tiếng rao buồn nửa gánh bắp còn đây…

Bốn mươi năm rồi trở lại phố xưa

Khu Số Bốn giờ thay màu, đổi cảnh

Những ngôi chùa cháy, vỡ thuở chiến tranh

Nay Di Lặc phưỡn bụng cười ngạo nghễ

*

*    *

Tôi hít vào tâm ngọn gió mát lành

Chân mê sảng tìm tuổi thơ qua phố

Rồi đi mãi ra bờ hồ náo nhiệt

Ngắm sương mờ ôm ấp cội tùng xưa

*

*    *

Du khách đông quá, giữa noel lạnh giá

Có ai buồn nhớ đến mẹ ngày xưa?

Tiếng rao “bắp nấu ơ ơ ơ…” như quá khứ bơ vơ

Để tôi ngỡ thuở lên mười vọng lại…

Noel 2014

Lại Văn Long

 

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Bài thơ cánh võng - Lời ru đất nước của Nguyễn Vũ Quỳnh
“Bài thơ cánh võng” là tên tập thơ mới nhất của Thiếu tá quân đội, nhà thơ, nhà báo gốc Thanh Hóa Nguyễn Vũ Quỳnh sau các tập thơ: Khúc hát xa quê, Ru lời yêu em, Đối thoại với thời gian, Chép lên khoảng trời, Chạm vào nỗi nhớ, Ru lại lời quê.
Xem thêm
Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương – Chùm thơ Phương Uyên
Thơ Phương Uyên mang những hoài vọng, yêu thương dành cho miền quê với lớp bụi mờ thời gian đọng trên thôn bản, nơi con đường đến lớp nhiều kỷ niệm, ở đó mùa thu thật đẹp với nét phiêu bồng lãng mạn mà cũng thật nhiều xúc cảm của người con đi xa được về lại quê nhà. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phương Uyên
Xem thêm
Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai
Lần này, chúng tôi trân trọng giới thiệu chùm thơ của Đào Xuân Mai – một gương mặt từ Vũng Tàu, với thơ ca gắn bó mật thiết đời thợ dầu khí, giàn khoan, biển khơi, đồng thời chan chứa tình quê, tình mẹ và ký ức chiến tranh.
Xem thêm
Nơi chân ta không thể đặt – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Văn chương TPHCM trân trọng giới thiệu chùm thơ giàu trí tuệ này, một món quà tinh thần dành cho những ai yêu thích những áng văn thơ khơi gợi suy ngẫm.
Xem thêm
Dựa vai nhau khi nắng nhạt nghiêng tàn – Chùm thơ Jos. Nhật Quang
Với những lời thơ đầy chất tự tình nhưng cũng thật gần gũi, người đọc có thể dễ dàng cảm nhận những nỗi niềm khát khao từ những ký ức đã qua trong bài thơ “Áng mây trời lãng du” và một Sài Gòn đầy hoa mộng với hình ảnh những tà áo trắng của nữ sinh trên Bến Bạch Đằng, những hoài niệm một thời đã cũ. Sài Gòn sẽ càng đẹp và thi vị khi mùa thu gõ cửa trên từng con đường, qua từng góc phố. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của Tác giả Jos. Nhật Quang.
Xem thêm
Sắc thu – Chùm thơ Võ Văn Thọ
Mùa thu trong thơ Võ Văn Thọ nghe chênh chao những niềm xao xuyến, của nỗi buồn phảng phất trong nắng vàng, trong ký ức kỷ niệm một thời xưa cũ. Bên cạnh những câu từ lãng mạn của mùa thu thì cũng trầm hùng khi tái hiện lại cuộc chiến oanh liệt nơi thành cổ Quảng Trị, có lẽ ai khi đọc qua cũng hồi tưởng lại những năm tháng bi hùng, oanh liệt của những người lính đã hy sinh thân mình cho một nền độc lập tự do. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Võ Văn Thọ.
Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm
Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc
Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, người ta thấy một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người, để mỗi kỷ niệm lại hóa thành một khúc hát ngân dài.
Xem thêm
Đà Lạt trong nỗi nhớ - Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Qua chùm thơ viết về Đà Lạt, Nguyễn Vĩnh Bảo đã gửi gắm nỗi niềm cùng phố núi qua những con dốc, rừng thông, hoa xuyến chi, phượng tím, hồ Xuân Hương...
Xem thêm
Hoa, núi và ký ức – Đà Lạt trong thơ Huệ Triệu
Khi dã quỳ vàng và thông xanh cùng ngân dài cảm xúc
Xem thêm
Tình cờ ta đi ngang đời – Chùm thơ Nhật Chiêu
Bằng ngôn từ bay bổng, những vần thơ tình lắng đọng đưa người đọc vào một trời ký ức của tình yêu, những hồi ức đã qua với vết tình còn dang dở. Chút luyến tiếc bồi hồi thời gian cũ và hoài niệm những dấu yêu xưa. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của Nhà thơ Nhật Chiêu
Xem thêm