TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ Trần Quang Khánh - Dấu chân lính trên những đám mây mùa thu

Chùm thơ Trần Quang Khánh - Dấu chân lính trên những đám mây mùa thu

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-03-13 07:39:53
mail facebook google pos stwis
614 lượt xem

Tập thơ Những đám mây mùa thu (2024) là tác phẩm thứ 3 của Trần Quang Khánh, sau Ký ức xanh (2021) và Nốt nhạc mùa (2022). Có thể nói đây là một hành trình đầy hoài niệm, một sự kết tinh của ký ức và chiêm nghiệm. Với giọng thơ trầm lắng, sâu sắc và mang đậm dấu ấn của một người lính từng đi qua chiến tranh, tác phẩm không chỉ là tiếng lòng của tác giả mà còn là chứng nhân của thời đại, của những thăng trầm lịch sử và những xúc cảm rất con người.

Mỗi bài thơ trong Những đám mây mùa thu như một nốt nhạc trong bản giao hưởng ký ức. Đó là tiếng thơ viết từ trận mạc, từ những ngày tháng hào hùng nhưng cũng đầy mất mát, từ những buổi chiều nhìn mây trời mà suy tư về thời gian, về kiếp người. Chùm bài được rút tỉa từ tập thơ và giới thiệu sau đây thể hiện khá rõ nét phong cách của Trần Quang Khánh: vừa hào sảng - mạnh mẽ, vừa tinh tế - sâu sắc. Mời bạn đọc cùng cảm nhận những vần thơ như những nốt trầm của một tâm hồn từng trải, đã đi qua chiến tranh và đang lặng lẽ chiêm nghiệm về đời.

Nguyên Hùng chọn và giới thiệu.

 

Tổ quốc giữa tim mình

 

Ta lặng đứng giữa biên cương Tổ quốc

Trắng mây trời, trắng cả rừng cây

Trắng mái tóc đoàn quân đi trong gió

Đôi mắt đen rọi sáng cả đêm ngày.

 

Những chiến sĩ băng mình qua bụi đỏ

Những hồng cầu giữ nhịp con tim

Lọc trong suốt trăm triệu lần sắc tố

Dòng sông sâu, câu hát mãi không chìm

 

Những nấm mộ vẫn nằm nghe gió hát

Nơi thung sâu, nơi chót vót mây trời

Bên vách đá, trong dòng sâu cửa biển

Đảo khơi xa đáy nước vẫn đầy vơi.

 

Tổ quốc ở trong tim người chiến sĩ

Người ra đi, cùng người sống ôm ghì

Dẫu có hóa thành muôn vàn sương khói

Vẫn quyện vào sông núi chẳng chia ly!

 

 

Khoảng cách

 

Qua sáu mươi thấy ngàn năm ngắn ngủi

Thuở Hùng Vương chỉ cách một tầm tay

Một trăm năm đã cọ vào ngực áo

Chỉ núi là vượt bước tầm mây.

 

Và em cũng băng hà trong đáy mắt

Không hồi quang phá ngưỡng say mê

Có chăng chỉ xạc xào gió thoảng

Ở bên tai nhưng chẳng phải lời thề!

 

Thôi cứ để thời gian về quá khứ

Những thành quách bó chặt phút đê mê

Những cơn sóng trào dâng trong vỉa đá

Cũng rêu phong kín cả lối đi về!

 

 

Đà Lạt chiều nay

 

Đà Lạt mà sao thật mặn mòi

Ngọt ngào say đắm cả giấc mơ

Thông vươn đồi vắng hồn muôn thuở

Hoa thắm vườn xưa giục ý thơ.

 

Thấp thoáng trong sương màu sắc đỏ

Thác tung trắng xóa bọt lưng trời

Em như ngọn lửa vùng thức dậy

Than Thở hồ xưa rộn tiếng cười.

 

Anh là dải núi ngàn năm cũ

Ngợp ánh bình minh lộng gió ngàn

Có phải mùa xuân đang thắm lại

Để màu sắc mới mãi không tan.

 

 

Ngọn lửa

 

Tôi đã đọc thơ Đường khi biết chữ

Đọc truyện, lịch sử Trung Hoa cũng từ khi biết chữ

Nhưng đọc nhiều nhất là những sách cổ xưa

Đọc Sở từ, đọc binh thư, đọc Sử ký,

                           đọc cả thuyết âm dương...,

                                                                 nho, đạo...

Hiểu đến đâu? Chẳng biết đến đâu!

 

Đọc trên lưng trâu gió Lào quạt lửa

Đọc dưới căn hầm bom Mỹ giật vách rung

Đất và máu rơi kín chữ thánh hiền

Nhem nhuốc mặt anh hùng qua ải.

 

Và tôi mơ đất nước được hòa bình.

 

Những người thân tôi đã ngã xuống

Bạn chia tay rời cõi tuổi 12

Trên cánh đồng đạn bom nhiều hơn hạt lúa

Những quả bom bi chen lẫn trái cam tròn.

 

Đất nước ca vang bài ca thống nhất

Vừa thấy bình minh chưa kịp ngắm vầng trăng

Súng đã nổ hai đầu đất nước

Gấp vội trang sách hối hả lên đường.

 

Vẫn bộ mặt rất quen

Trang phục rất quen

Ngôi sao từa tựa

Nhưng mũi súng lại chĩa vào người dân tôi,

đất Việt Nam tôi

Cái câu ca “núi liền núi, sông liền sông...”

chưa khép miệng!

 

Họ đã trở lại theo dấu chân xưa

Cái dấu chân và con đường hóa thạch

Ở Ải Chi Lăng, dưới bùn đen sóng Bạch Đằng...

Những đoàn cương thi đi tìm máu uống.

 

17 tháng 2 tất cả mưu ma chước quỷ

Những Quỷ Cốc, những Mạnh Đức tân thư,

Những Gia Cát hô mưa gọi gió, những Bạch Khởi,

bá vương Hạng Vũ, Trương Lương...

Tất cả mưu lược được trộn vào trong chữ:

Giết người, cướp đất.

 

Chúng biến bản làng thành mây khói

Đá nát tan, sông suối tanh hôi

Trong chớp lửa là vòng xoáy âm dương

Là chữ thánh hiền: nhân, lễ, nghĩa...

Thấy Trang tử đang hát cười chạy quanh

ngàn nấm mộ!

Gia Cát Lượng ném hình nhân an ủi hàng vạn người

ông vừa giết dưới gươm đao!

 

17 tháng 2 núi lửa phun trào

Không thể dấu trong từng rãnh xoắn.

Cái bộ mặt trăm năm, ngàn năm hiển hiện

Miệng lưỡi Tô Tần, miệng lưỡi Trương Nghi!

 

17 tháng 2 hoa đào nhuộm máu

Đã rực lên ngọn lửa ở biên thùy

Ngọn lửa soi vào lịch sử!

Ngọn lửa chỉ đường đưa ta đến với ngày mai!

 

 

Những đám mây mùa thu

 

Có ngờ đâu chúng ta lại gặp nhau

Nửa thế kỷ lang thang như mây mùa hạ

Cùng uống nước dòng Lam, cùng ngôi trường mái lá

Bom nổ cháy trưa hè vẫn vang khúc ca.

 

Đất Hưng Nguyên năm tháng dãi dầu

Ta chung câu gừng cay muối mặn

Bao thế hệ dưới mái trường Lê Hồng Phong thuở ấy

Theo lời thề non nước rủ nhau đi.

 

Chúng ta đi trong nắng, trong mưa,

trong bom đạn ngút trời

Ta đi dọc Trường Sơn, đi về biển cả

Ta xuôi Nam, ngược Bắc giữ màu xanh cây lá

Giữ cội nguồn sắc thắm của quê hương.

 

Cũng có người phiêu bạt tha hương

Đám mây nổi trôi dạt vào xứ lạ

Tuyết trắng trời đóng băng nỗi nhớ

Ai biết chăng lửa yêu thương vẫn ủ trong lòng.

 

Có ngờ đâu mùa thu hôm nay

Chúng ta gặp nhau giữa thành phố mang tên Bác

Khi mái tóc đã nhuốm màu mây bạc

Lấp lánh Trường Sơn sóng gió biển Đông.

 

Hỏi thăm nhau rồi nhắc tên nhau

Những khuôn mặt đã sờn theo năm tháng

Ngồi bên nhau mà vẫn hỏi thăm người bạn

thời thơ ấu

Trách thời gian, ai nỡ trách ai đâu.

 

Nhận ra rồi cái giọng nói thân quen

Qua kỉ niệm những ngày khoai sắn

Qua những khúc sông, những đoạn đường mưa nắng

Tên núi, tên làng, tên bố mẹ yêu thương!

 

Mải miết chúng ta đi cho đến một ngày

Tuổi xanh rụng rơi và thấy mùa xuân đến

Dẫu bờ tre, hàng dừa vẫn còn xơ mái tóc

Trên trời cao chưa hẳn đã xanh hơn.

 

Chúng ta vui vì một dải giang sơn

Trở lại vẹn tròn nỗi nhớ

Và sáng thu nay trong vòng tay bè bạn

Vẫn trọn tình khúc hát sông quê!

Bài viết liên quan

Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Bài thơ cánh võng - Lời ru đất nước của Nguyễn Vũ Quỳnh
“Bài thơ cánh võng” là tên tập thơ mới nhất của Thiếu tá quân đội, nhà thơ, nhà báo gốc Thanh Hóa Nguyễn Vũ Quỳnh sau các tập thơ: Khúc hát xa quê, Ru lời yêu em, Đối thoại với thời gian, Chép lên khoảng trời, Chạm vào nỗi nhớ, Ru lại lời quê.
Xem thêm
Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương – Chùm thơ Phương Uyên
Thơ Phương Uyên mang những hoài vọng, yêu thương dành cho miền quê với lớp bụi mờ thời gian đọng trên thôn bản, nơi con đường đến lớp nhiều kỷ niệm, ở đó mùa thu thật đẹp với nét phiêu bồng lãng mạn mà cũng thật nhiều xúc cảm của người con đi xa được về lại quê nhà. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phương Uyên
Xem thêm
Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai
Lần này, chúng tôi trân trọng giới thiệu chùm thơ của Đào Xuân Mai – một gương mặt từ Vũng Tàu, với thơ ca gắn bó mật thiết đời thợ dầu khí, giàn khoan, biển khơi, đồng thời chan chứa tình quê, tình mẹ và ký ức chiến tranh.
Xem thêm
Nơi chân ta không thể đặt – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Văn chương TPHCM trân trọng giới thiệu chùm thơ giàu trí tuệ này, một món quà tinh thần dành cho những ai yêu thích những áng văn thơ khơi gợi suy ngẫm.
Xem thêm
Dựa vai nhau khi nắng nhạt nghiêng tàn – Chùm thơ Jos. Nhật Quang
Với những lời thơ đầy chất tự tình nhưng cũng thật gần gũi, người đọc có thể dễ dàng cảm nhận những nỗi niềm khát khao từ những ký ức đã qua trong bài thơ “Áng mây trời lãng du” và một Sài Gòn đầy hoa mộng với hình ảnh những tà áo trắng của nữ sinh trên Bến Bạch Đằng, những hoài niệm một thời đã cũ. Sài Gòn sẽ càng đẹp và thi vị khi mùa thu gõ cửa trên từng con đường, qua từng góc phố. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của Tác giả Jos. Nhật Quang.
Xem thêm
Sắc thu – Chùm thơ Võ Văn Thọ
Mùa thu trong thơ Võ Văn Thọ nghe chênh chao những niềm xao xuyến, của nỗi buồn phảng phất trong nắng vàng, trong ký ức kỷ niệm một thời xưa cũ. Bên cạnh những câu từ lãng mạn của mùa thu thì cũng trầm hùng khi tái hiện lại cuộc chiến oanh liệt nơi thành cổ Quảng Trị, có lẽ ai khi đọc qua cũng hồi tưởng lại những năm tháng bi hùng, oanh liệt của những người lính đã hy sinh thân mình cho một nền độc lập tự do. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Võ Văn Thọ.
Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm
Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc
Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, người ta thấy một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người, để mỗi kỷ niệm lại hóa thành một khúc hát ngân dài.
Xem thêm
Đà Lạt trong nỗi nhớ - Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Qua chùm thơ viết về Đà Lạt, Nguyễn Vĩnh Bảo đã gửi gắm nỗi niềm cùng phố núi qua những con dốc, rừng thông, hoa xuyến chi, phượng tím, hồ Xuân Hương...
Xem thêm
Hoa, núi và ký ức – Đà Lạt trong thơ Huệ Triệu
Khi dã quỳ vàng và thông xanh cùng ngân dài cảm xúc
Xem thêm
Tình cờ ta đi ngang đời – Chùm thơ Nhật Chiêu
Bằng ngôn từ bay bổng, những vần thơ tình lắng đọng đưa người đọc vào một trời ký ức của tình yêu, những hồi ức đã qua với vết tình còn dang dở. Chút luyến tiếc bồi hồi thời gian cũ và hoài niệm những dấu yêu xưa. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của Nhà thơ Nhật Chiêu
Xem thêm