TIN TỨC

Hệ lụy khi nhà văn ít đọc sách

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-05-14 12:20:53
mail facebook google pos stwis
1607 lượt xem

LÊ THIẾU NHƠN


Nhà thơ Lê Thiếu Nhơn tại cuộc tọa đàm "Tác phẩm hay trong sự tiếp nhận hiện nay", Phú Yên - 10/5/2024.

Bây giờ, có một sự thật, nơi sang trọng nhất của mỗi ngôi nhà thường dùng để trưng bày tủ rượu, chứ không phải tủ sách. Tôi rất muốn khẳng định mình đã nhìn nhầm hoặc nói nhầm, nhưng đáng tiếc, đó vẫn là điều không thể phủ nhận được, khi phong trào cổ vũ văn hóa đọc đang diễn ra khá hào hứng. Tuy nhiên, trên tổng thể bức tranh danh lợi phù phiếm ấy, vẫn có không ít người nâng niu tủ sách như một báu vật gia đình. Thu hẹp góc độ quan sát chút nữa, tủ sách của nhà văn có vị trí ra sao và có ý nghĩa ra sao?

Tôi may mắn từ nhỏ đã gắn bó với tủ sách. Cha tôi là một thầy thuốc mê đọc sách, nên tích lũy được nhiều tủ sách, mỗi tủ sách một đề tài. Tôi lớn lên ở một thị xã nhỏ, thời bao cấp cũng không có phương tiện giải trí nào khác, nên tôi lần mò đọc hết tủ sách của cha tôi. Sau khi đọc Hồng lâu mộng, Thủy hử, Tam quốc chí, Tây du ký, Những người khốn khổ, Chiến tranh và hòa bình… tôi đọc cả Lênin toàn tập lẫn bộ Hải Thượng y tông tâm lĩnh. Có cuốn sách tôi hiểu, nhưng có cuốn sách thì tôi chẳng hiểu gì. Không sao, đọc như một thú vui, và dần dần hình thành một thói quen. Vào đời, tôi theo nghề cầm bút, có lẽ cũng nhờ bệ phóng từ tủ sách của cha tôi.

Tôi từng ghé tư gia hàng trăm đồng nghiệp. Trừ những nhà văn có hoàn cảnh khó khăn phải chấp nhận sống không gian chật chội tạm bợ, thì hầu hết nhà văn đều có tủ sách của riêng họ. Thậm chí có những nhà văn hệ thống tủ sách kết nối ở nhà họ chỉn chu và quy mô không thua kém một thư viện cấp tỉnh, như Trịnh Bửu Hoài, Vũ Quần Phương, Nguyễn Vũ Tiềm hoặc Lê Minh Quốc...

Điểm độc đáo của tủ sách nhà văn là chỉ cần liếc qua tủ sách, cũng hiểu được ít nhiều về nhà văn ấy, từ quan hệ cá nhân, lĩnh vực quan tâm đến đề tài yêu thích. Bởi lẽ, nhà văn không mấy ai có hào hứng sưu tầm và lưu trữ những thứ không có giá trị thiết thân với họ. Cho nên, nếu không tính từ điển các loại, tủ sách nhà văn chủ yếu là sách tặng của đồng nghiệp và sách phục vụ cho công việc viết lách của họ.

Chắc chắn nhiều người sẽ thắc mắc, thời đại công nghệ số thì thiên hạ đọc trên mạng hoặc đọc ebook, chứ cần gì phải bày biện tủ sách cho phức tạp. Đúng là độc giả có nhiều lựa chọn để tiếp cận với sách, nhưng tủ sách vẫn có ý nghĩa rất quan trọng với nhà văn. Thứ nhất, đối với nhà văn, mỗi cuốn sách mang một kỷ niệm nhất định. Thứ hai, nhà văn có mối giao cảm đặc biệt với chữ, nên việc lật từng trang sách trên tay luôn có hứng khởi khác với dán mắt vào màn hình máy tính hoặc màn hình điện thoại. Vì vậy, hiện diện trên tủ sách nhà văn, cuốn sách càng cũ kỹ càng thú vị. 

Nhà văn nào cũng có tủ sách, nhưng nhà văn có đọc sách không? Câu hỏi này hơi tế nhị và rất hóc búa. Trước hết cần sòng phẳng, nhà văn là đối tượng thích đọc sách và cần đọc sách nhất trong cộng đồng. Thế nhưng, tùy vào mỗi người mà mức độ đọc không giống nhau. Nhiều nhà văn thú thật với tôi rằng, họ chỉ đọc say mê vào giai đoạn thanh xuân, còn khi đã đứng tuổi thì ngại đọc. Không thể trách giận được, quỹ thời gian eo hẹp và sức khỏe không cho phép, thì dù muốn cũng khó mà đọc sách thường xuyên. Tuy nhiên, với nhà văn chuyên nghiệp, thì có sự dịch chuyển trong thái độ đọc sách, thay vì đọc theo chiều rộng thì đọc theo chiều sâu. Nhà văn viết cho trẻ em thì chỉ chăm chú các loại sách về tâm lý trẻ em. Nhà văn viết tiểu thuyết thế sự thì chỉ chăm chú các loại sách về biến động xã hội. Tóm lại, đó là loại sách mang tính “công cụ” cần thiết cho nghề viết. Còn các nhà thơ thì dường như chỉ đọc thơ, mà ít quan tâm đến các thể loại khác. Lâu lâu có hiện tượng xuất bản nào đó gây xôn xao dư luận thì may ra các nhà văn mới có thể có chung đề tài để trao đổi và trò chuyện tương đối rộn ràng.

Khi nhà văn ít đọc sách thì nhiều hệ lụy xảy ra. Thứ nhất, hầu hết các hội thảo văn chương đều là những ý kiến chung chung dễ dãi và vô lối như “hết sức ám ảnh”, “tâm thế hiện đại”, “cực kỳ ấn tượng”, “đột phá kinh ngạc”. Thứ hai, trang viết của chính nhà văn vẫn quẩn quanh khai thác sở trường đã sáo mòn khiến cấu trúc cũng sáo mòn, ngôn ngữ cũng sáo mòn. Nhà văn không đọc sách phê bình văn học, không đọc sách mỹ học, không đọc sách triết học thì tác phẩm của họ không thể mở rộng chiều kích tư duy sáng tạo. Buồn cười hơn, có những nhà thơ có thể đọc thuộc làu lên bổng xuống trầm hàng trăm bài thơ của mình, nhưng chẳng biết bất kỳ một câu thơ nào của đồng nghiệp cùng thế hệ. 

Xây dựng và bồi đắp văn hóa đọc được xem như một sứ mệnh chung của cộng đồng, trách nhiệm hành động không của riêng ai và thành quả thụ hưởng cũng không bỏ quên ai. Làm bạn với sách, ở độ tuổi nào, cũng không bao giờ quá sớm mà cũng không bao giờ quá muộn. Từ rất xa xưa, ông bà chúng ta đã có câu Vạn ban giai hạ phẩm/ Duy hữu độc thư cao (Mọi việc đều thấp kém, chỉ có đọc sách là cao thượng). Ý niệm ấy tuy hơi có chút thiên vị cho các nho sinh, nhưng không phải hoàn toàn vô lý. Bởi lẽ, đọc sách đâu phải một thú vui lúc nhàn rỗi, mà là một thói quen để hình thành sự tu dưỡng cho mỗi người. Hình ảnh đứa trẻ ngồi trên lưng trâu đọc sách, dù cách đây vài trăm năm nay hay xảy ra ngay bây giờ, vẫn là hình ảnh đáng trân trọng nhất, đáng hy vọng nhất. Người Việt có truyền thống hiếu học. Đọc sách là khởi điểm của sự học, học tự giác, học suốt đời.

Nếu nhà văn lười đọc sách thì không thể đòi hỏi công chúng đọc sách. Trung bình mỗi năm thị trường xuất bản nước ta tung ra trên dưới 400 triệu bản sách, nhưng sách giáo khoa và sách tham khảo đã chiếm hơn 300 triệu bản sách. Nếu lấy phần còn lại chia đều cho 100 triệu dân, mỗi người chỉ hưởng thụ “tròm trèm” 1 cuốn sách/ năm. Dù muốn dù không, vẫn phải thừa nhận sức đọc của người Việt rất thấp. Chính vì vậy, đã có nhiều chính sách về khuyến đọc ra đời. Cần hiểu cho thật nghiêm túc, Ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam chính là tiếng còi báo hiệu mỗi người dân tích cực rời khỏi vạch xuất phát trên con đường xây dựng văn hóa đọc quốc gia. Con đường ấy còn rất dài, còn rất xa, mà mỗi người dân phải cầm lấy cuốn sách như một niềm tin bền vững. Mỗi người dân là một đại sứ văn hóa đọc của dân tộc Việt Nam, mà nhà văn cần giữ vai trò tiên phong.

Quá trình cơi nới tủ sách của nhà văn sẽ trực tiếp báo hiệu khả năng phát triển văn hóa đọc nước nhà. Bởi lẽ, tủ sách không chỉ là công cụ hành nghề viết sách của nhà văn, mà còn là phương tiện truyền cảm hứng đọc sách của nhà văn đến công chúng. Nhà văn nói về sách của mình, hoặc nhà văn nói về cuốn sách của người khác, chắc chắn sẽ mang đến nhiều gợi ý tích cực cho đám đông. Đáng tiếc, góc độ này gần như chưa được phát huy. Nhà văn có công chúng của họ. Cho nên nhà văn chia sẻ về trải nghiệm đọc sách cũng góp phần cổ vũ công chúng đọc sách. Tôi cho rằng, đã đến lúc phải khơi dậy câu chuyện đọc sách của nhà văn để góp phần cụ thể hóa mơ ước xây dựng văn hóa đọc.

Nguồn: Văn nghệ số 19/2024

Bài viết liên quan

Xem thêm
Nữ tác giả Nhật Bản chia sẻ về việc dùng AI viết văn
Sử dụng AI như thế nào đang là chủ đề nóng bỏng trong giới viết. Mới đây, một tác giả trẻ Nhật Bản đã công bố tác phẩm “Tháp đồng cảm Tokyo” có sử dụng AI của cô. Rie Qudan, nữ tác giả sinh năm 1990 đã có mặt tại Hà Nội giao lưu về tác phẩm cũng như chia sẻ về việc viết văn có sử dụng AI theo quan điểm của cô.
Xem thêm
Giáo dục ý thức giữ gìn bản sắc văn hóa cho học sinh qua “Ngày hội văn hóa các dân tộc địa phương
Để tạo ra không gian trải nghiệm bản sắc văn hóa truyền thống, những ngày giữa tháng 10/2025, Trường THPT số 3 Bảo Yên (Lào Cai) đã tổ chức hoạt động giáo dục chủ đề “Ngày hội văn hóa các dân tộc địa phương” trong không khí vui tươi, sôi nổi và đậm đà bản sắc dân tộc. Đây là một hoạt động trải nghiệm sáng tạo nằm trong chương trình giáo dục nhà trường, hướng tới mục tiêu giúp học sinh hiểu biết, trân trọng và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống của các dân tộc trên quê hương Lào Cai nói riêng và đất nước Việt Nam nói chung.
Xem thêm
Văn chương không phát triển nhờ sự chê bai tàn nhẫn
Văn chương, cuối cùng vẫn là sự trải lòng của một con người. Một con người bình thường: có lúc vui, lúc buồn, lúc mệt mỏi, lúc rảnh rỗi, lúc muốn lên tiếng...
Xem thêm
Đổi mới mạnh mẽ, xây dựng nền báo chí chuyên nghiệp, nhân văn, hiện đại
Ngày 21-11, tại Lâm Đồng, Hội Nhà báo Việt Nam tổ chức Hội nghị “Nâng cao chất lượng, hiệu quả hỗ trợ hoạt động báo chí và công tác Hội trong bối cảnh sáp nhập, hợp nhất”. Tham dự Hội nghị có đồng chí Lê Quốc Minh, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Tổng Biên tập Báo Nhân dân, Phó Trưởng ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương, Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam; đồng chí Phan Xuân Thủy, Phó Trưởng ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương; đại biểu các cơ quan Trung ương, lãnh đạo Hội và Văn phòng Hội Nhà báo Việt Nam, lãnh đạo tỉnh Lâm Đồng, lãnh đạo các cơ quan báo chí, Hội Nhà báo các tỉnh, thành phố.
Xem thêm
Người thầy: Truyền lửa lý tưởng, khai mở tương lai
Bài viết của Trung tướng, PGS, TS NGUYỄN ĐỨC HẢI, Nguyên Viện trưởng Viện chiến lược Quốc phòng - BQP
Xem thêm
“Giai điệu từ những vần thơ” - Đêm nghệ thuật đầy ắp cảm xúc
Đã rất lâu rồi tôi mới được xem một đêm ca nhạc mãn nhãn đến vậy. Một chương trình nghệ thuật chất lượng, vừa có chiều sâu ý nghĩa, vừa trang nhã và sang trọng. Tất cả đều chỉn chu, từ khâu tổ chức, đạo diễn cho đến từng diễn viên…
Xem thêm
Những lớp sóng văn chương TP.HCM
​Từ lớp tác giả Gen Z đến tranh luận về AI, người trẻ đang viết nên sức sống mới cho văn học đô thị phương Nam, góp phần biến TP.HCM trở thành thành phố không ngủ của văn chương.
Xem thêm
50 năm thơ phổ nhạc TP.HCM – Dòng chảy thi ca trong âm nhạc
Phát biểu khai mạc chương trình Thơ Nhạc “Giai điệu từ những vần thơ”
Xem thêm
Sống chậm lại để giữ gìn Tết Trung thu cho thế hệ sau
Trong xã hội hiện đại, chúng ta có thể dễ dàng tìm thấy những công cụ để làm thỏa mãn nhu cầu của bản thân, nhanh đến mức chỉ cần vài giây chậm trễ cũng đủ khiến chúng ta khó chịu vì phải chờ đợi.
Xem thêm
Đọc lại Thơ Tố Hữu – Trần Đăng Khoa
Nhân kỷ niệm 105 năm ngày sinh nhà thơ Tố Hữu – người được xem là “người thư ký của cách mạng”, Văn chương TP.HCM xin trân trọng giới thiệu lại bài viết sâu sắc “Đọc lại thơ Tố Hữu” của nhà thơ Trần Đăng Khoa.
Xem thêm
Nhạc sĩ Thế Hiển đã ôm đàn qua phố phường đông vui...
Nhạc sĩ Thế Hiển vừa qua đời ở tuổi 70, vào đêm 1/10 tại TP.HCM, sau hơn một năm chống chọi với bạo bệnh, gửi lại dương gian nhiều lời ca nồng ấm.
Xem thêm
50 năm văn xuôi TP.HCM đạt nhiều thành tựu đáng kể
Tham luận của nhà văn Bích Ngân tại Hội thảo Tổng kết Văn học Việt Nam sau năm 1975
Xem thêm
“Mưa đỏ”, hiện thực và thông điệp
Bài viết của Đại tá, Nhà văn Trần Thế Tuyển - một người lính, một nhà văn từng trực tiếp chứng kiến và tham gia vào những tháng năm ác liệt của chiến tranh.
Xem thêm
Hồi ức, Giấc mơ, Suy ngẫm
Hồi ức, Giấc mơ, Suy ngẫm của Carl Gustav Jung là nơi kí ức, giấc mơ và những chiêm nghiệm cuộc đời hòa vào nhau, mở ra cánh cửa dẫn con người bước sâu vào miền tâm thức. Không đi theo lối kể sự kiện thông thường, tác phẩm như một tấm gương soi bóng nội tâm, phản chiếu cả những mảnh vụn tuổi thơ, những giấc mộng huyền bí, lẫn những câu hỏi muôn đời về sự sống, cái chết và ý nghĩa tồn tại. Đọc Jung, ta không chỉ gặp gỡ một vĩ nhân của tâm lí học thế kỉ XX, mà còn gặp chính phần thẳm sâu của bản thân, nơi những giấc mơ cất giữ ánh sáng dẫn lối cho một đời người. Hồi ức, Giấc mơ, Suy ngẫm, tác phẩm cuối đời của Carl Gustav Jung đã cho chúng ta hiểu thế giới rõ hơn và cũng nhìn sâu hơn vào bản thân mình.
Xem thêm
Cách Mạng Tháng Tám năm 1945 – Giá trị và bài học kinh nghiệm trong xây dựng quân đội cách mạng, chính quy, tinh nhuệ, hiện đại trong kỷ nguyên mới.
Cách mạng tháng Tám năm 1945 là một dấu mốc lịch sử rất quan trọng trong tiến trình lịch sử của dân tộc Việt Nam. Chúng ta đang tiến hành các hoạt động kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc Khánh mùng 2 tháng 9 (1945-2025) trong tâm thế cả nước đang khẩn trương, phấn khởi, đoàn kết thực hiện chủ trương của Đảng, Nhà nước về tinh gọn bộ máy, thực hiện việc tổ chức, sắp xếp lại địa giới hành chính, thực hiện chính quyền địa phương hai cấp, khẳng định bước trưởng thành lớn của đất nước mang tính lịch sử. Trên tinh thần đó, chúng ta thấy rõ Cách mạng tháng Tám năm 1945 - giá trị và bài học kinh nghiệm đối với xây dựng quân đội cách mạng, chính quy, tinh nhuệ, hiện đại trong kỷ nguyên mới là dịp để đội ngũ nghiên cứu khoa học, lý luận phê bình, các nhà văn, nhà báo với chuyên môn và nhiệm vụ của mình, thực hiện các bài viết nhằm tổng kết, đánh giá, vận dụng sáng tạo, phát huy những bài học kinh nghiệm trong các mặt công tác.
Xem thêm
Ngẫm về đổi mới
Bài viết của nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Một thế kỷ đồng hành kiên định và khát vọng đổi mới
Bài đăng Văn nghệ Công an số 763, ngày 12/6/2025
Xem thêm
Hành trình từ quá khứ đến tương lai
Bài đăng Văn nghệ Công an, số 761, ngày 29/5/2025
Xem thêm