TIN TỨC
  • Thơ
  • Hồn quê trong chùm thơ Nguyễn Bá Vượng

Hồn quê trong chùm thơ Nguyễn Bá Vượng

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-03-14 15:59:50
mail facebook google pos stwis
628 lượt xem

Thơ Nguyễn Bá Vượng như những khúc hát dịu dàng về quê hương, về mẹ và những hoài niệm một thời. Trong chùm thơ dưới đây, ông đưa ta về với Hà Tĩnh – miền đất nắng gió nhưng giàu tình nghĩa. "Về Hà Tĩnh cùng anh" là một lời mời chân thành, vẽ lên bức tranh quê với những câu ví dặm, với Hồng Lĩnh, Lam Giang, với những con người mộc mạc mà chan chứa nghĩa tình.

Bên cạnh tình quê, thơ Nguyễn Bá Vượng còn là những lát cắt xúc động về mẹ. "Mẹ ngồi đan" và "Chợ Mương" là những bài thơ dung dị nhưng thấm đẫm tình thương. Ở đó có bóng dáng người mẹ tảo tần, có những gánh hàng quê nuôi con khôn lớn, có những ký ức tưởng như bình thường nhưng lại in sâu trong lòng người đi xa.

Ngoài ra, thơ ông còn mang nhiều suy tư về cuộc đời và nhân thế. "Đi tìm tiếng thu" là một nỗi hoài niệm khắc khoải, còn "Lục bát đôi câu" lại khắc họa hình ảnh rất đời – một lão say vẫn mê mải ngâm Kiều, như một minh chứng cho sự trường tồn của văn hóa và thơ ca trong tâm hồn người Việt.

Dù viết về những điều bình dị, nhưng Nguyễn Bá Vượng có thể khiến ta xúc động bởi sự chân thành, bởi những gì tưởng như nhỏ bé nhưng lại chính là cội nguồn sâu xa của tâm hồn mỗi con người.

Nguyên Hùng chọn và giới thiệu.

 

VỀ HÀ TĨNH CÙNG ANH

 

Sao chưa về Hà Tĩnh cùng anh

Quê anh đó, ngàn đời vẫn thế

Vẫn điệu ví thân thương truyền bao thế hệ

Vẫn cánh cò bay lả cánh đồng xanh

 

Em nhớ về Hà Tĩnh với anh

Nơi hạt lúa thấm mồ hôi cha ngày nắng hạn

Nơi mẹ còng lưng trên đồng sâu ruộng cạn

Nơi câu Kiều à ơi bên cánh võng đêm đêm

 

Em hãy về Hà Tĩnh cùng anh

Quê anh nghèo nhưng lòng người rộng mở

Lũy tre xanh bóng trùm bao nhung nhớ

Hồng Lĩnh chung tình soi bóng Lam Giang

 

Mộc mạc câu ca hết giận rồi thương

Nắng hạn, gió Lào, phong trần dâu bể

Muối mặn gừng cay ngàn đời chung thủy

Điệu ví vẫn dập dìu trai gái những đêm trăng

 

Về đi em. Về Hà tĩnh cùng anh

Mẹ anh hát câu Kiều em nghe chiều gió lộng

Cha anh đọc thơ em nghe những đêm trăng sáng

Làng xóm ru em câu ví những đêm thanh

 

Em cùng về Hà Tĩnh với anh

Em sẽ thấy quê mình thanh bình yêu mến

Níu chặt chân bao người nơi xa bước đến

Bát nước chè xanh, câu ví dặm ân tình

 

Em sẽ về Hà Tĩnh với anh

Muối mặn gừng cay, nao lòng xao xuyến

Rạo rực tình quê diết da trìu mến

Xốn xang hồn em câu hát giận mà thương

Em sẽ về Hà Tĩnh cùng anh!

 

 

MẸ NGỒI ĐAN

 

Mẹ đan thúng mủng dần sàng

Mẹ đan dọc, mẹ đan ngang cuộc đời

Mẹ đan, mẹ lát, mẹ phơi

Mẹ đan cả tiếng ru hời trong nôi

 

Mẹ đan từ thuở chín, mười

Nay tóc đã bạc, vẫn ngồi mẹ đan

Mẹ ngồi đan, sợi thời gian

Sợi thương sợi nhớ lo toan vuông tròn

 

Mẹ ngồi đan hết xuân son

Lưng còng mẹ bán cho con nên người

 

 

CHỢ MƯƠNG

 

Bờ mương nên chợ cũng Mương

Bờ mương chợ họp trên đường đi qua

Mẹ tôi lặn lội đường xa

Lưng còng mẹ bán rổ cà, bát rươi

 

Nuôi tôi ăn học nên người

Khoai khô xéo tấm…nụ cười rưng rưng

Mắm lẹp kẹp với lộc mưng

Ngồi mơ miếng bánh đa vừng chợ Mương

 

Bao năm xa ngái quê hương

Về quê bước lại con đường năm nao

Gặp cô hàng xóm thuở nào

Trao nhau ánh mắt, gởi chào bâng quơ

Thời gian lạc mất tuổi thơ

Lạc mất vành nón đứng chờ năm nao…

 

 Chợ quê vẫn vậy, chênh chao

Tiếng gà xao xác, lắng vào trong tôi.

 

 

LỤC BÁT ĐÔI CÂU

 

Lạ kỳ một lão ngẩn ngơ

Cơm không đủ bữa vẫn mơ vịnh Kiều

 

Khướt say, dáng bước liêu xiêu

Vừa tu rượu, vừa ngâm Kiều mê say

 

Tả tơi như lão ăn mày

Chân cao, chân thấp vẫn say lẫy Kiều

 

Vẳng nghe trong tiếng sáo diều

Có hồn điệu ví, câu Kiều bay ra.

 

 

ĐI TÌM TIẾNG THU

 

Ta xa nhau mùa thu

Tiếng mưa rơi lã chã

Cả một đời vất vả

Đi tìm tiếng thu rơi

 

Giật mình tưởng mùa thu xoay nghiêng

Nghe tiếng gọi đâu đây rất khẽ

Cơn gió lướt qua tàn lá rung nhè nhẹ

Thoang thoảng tiếng thu ngưng đọng im lìm

 

Đi khắp thế gian lặn lội kiếm tìm

Chong mắt nghe bước chân ai nhè nhẹ

Sương thu lạnh lời tý tách rất bé

Rưng rưng con tim thu rón rén xa dần

 

Cả một đời ta đã mất em

Xào xạc thu rơi lá vàng bay theo gió

Mong chờ mùa thu tiếng vọng ai đâu đó

Vẫn biệt hoài nấc tiếng thu đau

 

Xoay tròn thu đến thu đi

Mùa thu ấy lùi dần về dĩ vãng

Miệt mài ruổi rong năm tháng

Mỏi mòn tìm tiếng thu rơi

 

Em cứ hái gió thu rụng lá

Giật thót tim anh khi nghe tiếng thu về...

 

 

CHIỀU ĐÀ NẴNG

 

Đâu còn cái thuở đôi mươi

Chiều Tiên Sa sóng đã trôi bồng bềnh

Nuối tâm tình níu xuân xanh

Sơn Trà sợi nắng đan mành giăng nghiêng

 

Sợi rung nhè nhẹ vành tim

Tiếng tơ lòng nấc kiếm tìm nhặt thưa

Thời gian lạc nhịp đẩy đưa

Giật mình vẳng tiếng chuông chùa buông ngang

 

Biển thương khúc hát dã tràng

Lơ thơ mấy nỗi vấn vương nhạt nhoà

Tóc mây buông nhẹ la đà

Dỗi hờn bờ cát sóng xoa bạc đầu

 

Gió đong đưa mây cô liêu

Lô xô say tỉnh cuộn nhàu vu vơ 

Trụi trần dấu chân lơ mơ

Lang thang bờ cát hững hờ hoàng hôn

 

Chiều Đà Nẵng không còn em

Chỉ còn sóng với con tim trụi trần…

 

Đà Nẵng - Thu 2022

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm