TIN TỨC

Hồn Việt trong Lăng Ông Bà Chiểu

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-02-23 18:16:08
mail facebook google pos stwis
632 lượt xem

LỆ HỒNG

Tôi lại về đây tá túc, ngồi bên cạnh cây Ngọc kỳ lân nhớ về không gian thơ trẻ. Thư viện quận Bình Thạnh nằm kề bên Lăng, cô thủ thư vì nhẵn mặt con nhỏ, nên mỗi khi cúp điện cô cho tôi mang sách ra đây ngồi đọc.

Lăng Ông Bà Chiểu nằm giữa khu trung tâm quận Bình Thạnh. Một mặt giáp khu hành chính quận, một đối diện Trường Trương Công Định trên con lộ lớn. Đường được đặt theo tên vị vua cờ lau khởi nghĩa Đinh Tiên Hoàng. Vào tháng 7/2020 đã được đổi lại tên ngài Tả Quân Lê Văn Duyệt, một Đức Công thần khai khẩn nên thành Gia Định vào thời nhà Nguyễn. Và nhờ ông mà chúng ta có Hòn Ngọc Viễn Đông, Sài Gòn diễm lệ đầy thân thiện. Mộ phần "Ông Bà” yên vị trang trọng trong Lăng, luôn được người dân nơi đây thành kính viếng.

Trước ở Lăng có rất nhiều loại cây nên bóng râm dày mát lắm. Ngồi ghế đá đọc sách, tai nghe chim hót vi vu cảm giác thích thú vô cùng. Lắm khi mỏi mắt tôi đi dạo và đếm cây. Tôi nhớ lúc ấy có 12 cây hoa Kỳ lân, 5 cây Ngọc lan, 11 cây Chò, 8 cây Thốt nốt. Thêm hàng dài cây Dầu trồng bên trong lẫn bên ngoài vỉa hè dọc theo tường rào. Các thân cây thẳng vươn lên rất cao to, tán rộng dày, tuổi thọ Dầu chắc vài trăm năm tuổi. Mỗi tháng tư về, hoa trái Dầu, trái Chò nở rộ, tán lá xanh cánh đỏ điểm xuyết lập lòe. Khí hậu miền Nam mát dịu, những cơn gió hè thổi lướt qua cũng làm chúng rơi lã chã. Trái theo gió quay như chong chóng hoa đầy sắc màu, hương xuân thoang thoảng hai mùa mưa nắng.

Lăng và chợ nằm cạnh bên nhau, nên dân gian gọi là Lăng Ông Bà Chiểu, hoặc phần kỵ húy gọi tên Ông. (Có tích Bà Chiểu xưa là tên một ngôi cổ miếu thờ nữ thần, có một hồ nước phía trước, chiểu là nước nên có lẽ khi xây chợ người xưa đã đặt theo tên ấy). Nơi đây cũng một thời tiếng tăm lừng lẫy, vùng đất đầy kịch tính và huy hoàng. Nhưng tôi nghĩ nơi đâu cũng thế, người tốt và xấu luôn hiện diện, hai thực thể tồn tại là có lý cả!

Lăng Ông Bà Chiểu. Ảnh sưu tầm

Thỉnh thoảng sáng ra đây tập thể dục, tôi ghé lại mộ Ông Bà một chốc và mặc niệm. Ngắm nhìn khuôn viên thanh tịnh, thời gian luôn để lại dấu nhớ trong đền đài. Những thân cội già to vô tình bị mối mọt đục khoét, mục ruỗng đến bật gốc luôn làm chúng ta hoài niệm. Các cây niên hạn ngắn đã được trồng thay thế, tuy nhiên chúng sẽ không thể cao to và tỏa bóng râm được, chúng không thể thay thế dấu ấn đã từng làm nên hồn cổ trong Lăng, ẩn mình và tạo nên điển tích.

 

Tuy thế, Lăng vẫn còn đó sự trầm mặc trăm năm, bóng xưa uy nghi của các cây Đa cổ thụ vẫn vươn tàn rộng lớn. Các dây rễ to thòng xuống cắm sâu vào lòng đất, một số dây bao quanh và đan thắt lại như khu rừng cổ tích. Tôi vẫn yêu thích nơi này, bởi Lăng đâu chỉ có khung cảnh uy nghiêm huyền diệu! Lăng hội tụ cả đời sống thực lẫn tâm linh giữa bao quanh thăng trầm thời cuộc. Ta có thể ngồi đây dưới tán cây Bồ đề nghe gió hát. Lắng nghe nhịp sống rầm rì qua tiếng rao bán hàng của các anh chị, các cháu tần tảo mưu sinh. Dòng chảy vẫn chảy, êm đềm hay ầm ào đều là món quà trao cho ta sự sống.

Lăng Ông Bà Chiểu luôn nhộn nhịp các sự kiện đời thường ý nghĩa, đó là các hoạt động tích cực thường xuyên diễn ra nơi đây. Ngày hội vẽ cho thiếu nhi vào mùa Trung thu, Ngày quốc tế Thiếu nhi được tổ chức rộn ràng chu đáo. Các buổi triển lãm tranh ảnh xưa và nay đặt dọc hai bên hàng cây, lối nhỏ giếng xưa. Sự giao thoa và kết nối các nền văn hóa văn minh, lịch sử làm nên hồn Việt ngàn năm. Các gian hàng trưng bày trái cây tạo hình ngày Tết luôn làm ta ngạc nhiên về các nghệ nhân tài hoa tuyệt vời. Hội hoa xuân nhân ái từ các ban ngành lãnh đạo, các khối phường, Hội chữ thập đỏ và người dân chung tay vẽ nên bức tranh xuân ấm áp. Còn gì bằng nơi điểm kết văn hóa xưa nay tuyệt đẹp. Và hàng kỳ hai tuần Lăng sẽ là một sân khấu ngoài trời với không gian đan xen giữa hiện tại và quá khứ. Nơi trình diễn một loại hình nghệ thuật Hát bội cổ được nhà hát tuồng thành phố đầu tư dàn dựng. Những khuôn mặt vẽ sắc sảo, áo gấm bào, mũ cửu phụng lộng lẫy, các diễn viên với đôi mắt rạng ngời, họ như sống lại giữa thời hoàng kim lộng lẫy. Thật hay và đầy trách nhiệm với cộng đồng, một cách gieo trồng văn hóa cổ, truyền lại cho giới trẻ niềm đam mê đã dần mai một.

Thế thôi, lăng cổ, người xưa, thế hệ hôm nay vẫn đan kết làm nên câu chuyện cổ tích cho mai sau. Rồi bóng lá sẽ tỏa lớn cả vùng trời, thời gian nuôi mầm hy vọng. Tôi lại đếm cây và cố nhớ, như một thói quen ngắm bức tranh sống động, cười hạnh phúc.

Nguồn; Báo Công an TP. Hồ Chí Minh.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Pha Long nơi biên cương Tổ Quốc
“Pha Long nơi biên cương Tổ quốc” không chỉ là câu chuyện tìm mộ liệt sĩ, mà là một hành trình nhân văn về ký ức chiến tranh, tình ruột thịt và sự hóa thân thầm lặng của người lính vào từng tấc đất biên cương. Văn chương TP. HCM trân trọng giới thiệu bài ký của nhà thơ Nguyễn Văn Mạnh
Xem thêm
Phú Yên nghĩa tình và khát vọng hồi sinh - Ký của Nguyên Hùng
Bài đăng báo Văn nghệ số 50, ra ngày 13/12/2025
Xem thêm
Lời thì thầm của biển – Tản văn của Như Nguyệt
Còn bạn thì sao? Bạn nghe điều gì từ lòng biển? Tôi tin dù bạn nghe được điều gì, hãy giữ lấy niềm tin ấy thật chặt, bởi vì mọi “lời thì thầm” đều có sức mạnh của riêng nó.
Xem thêm
Diễn viên Thương Tín đã về cõi lặng
Thông tin từ chị Bùi Kim Chi (vợ Thương Tín) cho biết, Thương Tín đã qua đời vào khuya nay tại nhà riêng Phủ Hoà, Phan Rang.
Xem thêm
Ký ức về bố – Bút ký Vũ Mạnh Định
Pleiku những ngày này mưa dầm dề do ảnh hưởng bão. Mưa trắng xóa cả bầu trời, gió hun hút qua hàng cây phủ kín cả phố núi. Tiếng mưa khiến lòng tôi chùng xuống, ký ức bất chợt ùa về. Mưa như tấm màn xám phủ trùm đất trời, có khi kéo dài cả tháng không dứt. Ngày ấy tôi còn quá nhỏ để hiểu nỗi buồn của những cơn mưa, chỉ nhớ nó dai dẳng đến mức sáng hay chiều cũng nhập nhòe một màu xám đục. Nhưng chính sự dầm dề ấy lại trở thành lát cắt đặc biệt của tuổi thơ, để sau này, mỗi lần nghe mưa nơi khác, tôi ngỡ như vừa chạm vào những ngày Pleiku xưa cũ, ngày mưa dài đến mức thời gian như ngưng đọng.
Xem thêm
Một Việt Nam nhân hậu giữa bão lũ và nước mắt
Giữa màn đêm bị xé toang bởi gió, nước và tiếng kêu cứu, người ta lại nhìn thấy những điều kỳ diệu khác: tình người, sự hy sinh, lòng nhân hậu – những phẩm chất làm nên cốt cách vĩ đại của dân Việt.
Xem thêm
Hai vị đại tướng Nam Bộ qua bút ký của nhà văn Trần Thế Tuyển
Lịch sử QĐND VN có nhiều vị tướng huyền thoại. Trên mảnh đất Phương Nam - Nam Bộ cũng có những vị tướng như thế. Đặc điểm chung của các vị tướng Nam Bộ là sống hết mình: Hết mình vì đất nước, nhân dân; hết mình về đồng đội, bạn bè; sống chân thật, thuỷ chung …mà người đời thường gọi là “Ông Già Nam Bộ”.
Xem thêm
Sương rơi trên lá non - Tản văn Hồng Loan
Có những đoạn đời, ta đi qua như kẻ mộng du giữa những vết xước của chính mình. Mỗi ngày trôi, ta tưởng mình vẫn sống, nhưng kỳ thực chỉ là đang lặp lại những hơi thở cũ, nhạt nhòa và vô nghĩa. Tổn thương không chỉ làm ta đau, nó khiến ta lãng quên, quên mất rằng mình từng có một tâm hồn trong trẻo, từng biết rung động trước điều nhỏ bé nhất trong đời.
Xem thêm
Người gieo hạt yêu thương – Tản văn Chu Thị Phương Thảo
Nhắc đến quãng đời học trò, tôi không thể quên hình ảnh cô giáo Trương Hoàng Oanh – người đã dìu dắt tôi suốt những năm cấp hai. Với tôi, cô không chỉ là một người thầy, mà còn là người mẹ thứ hai, người để lại trong lòng tôi những ký ức không thể phai mờ. Cho đến hôm nay, mỗi khi nhắm mắt lại, tôi vẫn thấy rõ ánh mắt hiền từ của cô, vẫn nghe giọng nói trầm ấm khi cô gọi tôi bằng cái tên thân thương: “Nhím” – cái tên gắn bó với tôi như một phần ký ức ngọt ngào của tuổi học trò.
Xem thêm
Những người con đất Quảng - Bút ký Phùng Chí Cường
Ngày 20 tháng 7 năm 1954 hiệp định Giơnevơ được ký kết, chấm dứt gần 100 năm người Pháp đặt ách đô hộ lên đất nước ta. Nhưng ngay sau khi chữ ký chưa ráo mực, thì đế quốc Mỹ đã nhảy vào miền Nam hất cẳng Pháp, đưa con bài Ngô Đình Diệm về Sài Gòn để lập ra chính quyền bù nhìn thân Mỹ, chúng rắp tâm chia cắt lâu dài đất nước ta. Năm đó, nhiều cán bộ miền Nam đã ra Bắc tập kết, để lại quê nhà, gia đình vợ con và những người thân, rồi họ cùng nhau mòn mỏi trông chờ ngày đoàn tụ. Tới ngày 30 tháng 4 năm 1975, miền Nam được hoàn toàn giải phóng, hai miền Nam - Bắc mới được sum họp một nhà. Vậy trong hơn 20 năm xa cách ấy những người ở lại miền Nam, dưới sự đàn áp điên cuồng của đế quốc Mỹ cùng bè lũ tay sai, họ đã phải sống ra sao? Chúng ta hãy đi tìm câu trả lời:
Xem thêm
Từ dòng Lam đến Vàm Cỏ Đông
Một đêm diễn đặc biệt tại Nhà Văn hóa Thanh niên, với tên gọi “Giai điệu từ những vần thơ”, trong chuỗi chương trình “Những ngày Văn học Nghệ thuật TP.HCM”...
Xem thêm
Nha Trang – Viên ngọc xanh, từ hoài niệm đến khát vọng – Bút ký Nguyễn Phú Thành
Thành phố Nha Trang, thuộc tỉnh Khánh Hoà được mệnh danh là “Viên Ngọc Xanh” của bờ biển Đông, không chỉ là điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích biển đảo mà còn là nơi lưu giữ những hoài niệm và khát vọng của xứ sở. Đồng thời, Nha Trang cũng hội tụ vẻ đẹp của lịch sử văn hóa và, du lịch biển làm nên vẻ đẹp hiếm có làm say đắm lòng người.
Xem thêm
Ở nơi tận cùng con nước – Bút ký Hồng Sương
Nắng tắt bên sông Long Xuyên, vỡ thành từng mảnh nhỏ trong làn hơi nước mỏng tang. Thành phố vào giờ tan tầm, người xe chen nhau, nhưng trong nhịp hối hả ấy, có điều gì thật đỗi dịu dàng, thân quen. Tôi ngồi bên bờ hồ, tay cầm ly nước, ngắm nhìn đám lục bình trôi trên mặt nước xiết. Xa xa, những chiếc ghe đánh cá lặng lẽ như những kiếp người trôi giữa dòng đời, bền bỉ đi tìm cái sống trong mênh mang nước bạc.
Xem thêm
“Từ Bến Nhà Rồng đến Ba Đình” – Phần 2
Đây không chỉ là cuộc hành trình theo dòng lịch sử, mà còn là cuộc trở về trong tâm tưởng – nơi mỗi bước chân đều in dấu biết ơn, tự hào và khát vọng được góp phần làm đẹp thêm dáng hình Tổ quốc.
Xem thêm
Không còn bao lâu nữa!
Tùy bút của Trần Đôn
Xem thêm
Tuổi thơ, mùa bão lụt và quê hương thương khó
Câu chuyện của hai nhà giáo Phạm Phú Phong (Khoa Ngữ văn, Trường ĐH Khoa học - ĐH Huế) và Huỳnh Như Phương (Khoa Văn học, Trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn - ĐHQG TP. HCM)
Xem thêm
Với nhà văn Đoàn Thạch Biền
Làm một cuộc khảo sát bỏ túi với các anh chị và các bạn thế hệ 6X, 7X, 8X, 9X rằng người nào ảnh hưởng trong việc viết văn làm báo của mình nhất, đều nhận được câu trả lời: Nhà văn Đoàn Thạch Biền!
Xem thêm