TIN TỨC

Mảnh đất nhà văn Trang Thế Hy yên nghỉ

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-07-12 10:12:46
mail facebook google pos stwis
1888 lượt xem

BÍCH NGÂN

và cái thứ mà nhà văn Trang Thế Hy khư khư ôm giữ và biết mình khó có thể tiếp tục trả hay vay, đó là nợ “nợ nước mắt”, thứ nợ mà có lẽ, khi đã ở nơi chín suối, ông cũng đang tiếp tục đeo mang.
 

Ba ngày trước, tôi cùng đồng nghiệp về Bến Tre viếng bà cụ thân sinh của nhà văn Vũ Hồng. Bạn bè, đồng nghiệp ở Hội Văn học nghệ thuật Nguyễn Đình Chiểu đến chia buồn cùng gia đình nhà văn Vũ Hồng, rất đông. Vũ Hồng cho biết, tâm nguyện của mẹ mình, người thượng thọ và rân rát con cháu là mời những người đến viếng bà, cùng gia đình ăn một bữa cơm chay.

Sau khi dùng bữa cơm chay và uống ly rượu gia truyền, chúng tôi chia tay gia đình nhà văn Vũ Hồng, chia tay các đồng nghiệp. Sau đó đến khu vườn dừa, nơi mảnh đất có ngôi nhà và ngôi mộ của cố nhà văn Trang Thế Hy cùng mộ của vợ ông và mộ người con gái của ông.

Trên đường không gặp chỗ bán hoa tươi. Chỉ mua được hộp bánh, bó nhang và một cái bật lửa ở tiệm tạp hóa ven đường. Tôi nghĩ, lúc đến mảnh vườn xưa, nếu không có người nhà mở cửa, cũng sẽ như hơn ba năm trước, mà tôi đã cùng đoàn nhà văn thuộc Chi hội nhà văn Việt Nam tại TP.HCM, theo chân Vũ Hồng, đi đường tắt, tức lần lượt từng người chui qua hàng rào dưới bụi tre xum xuê, để đến bên mộ nhà văn Trang Thế Hy và thắp một nén nhang.

Tài xế Kim, người từng nhiều lần đưa nhà thơ Chim Trắng, nhà văn Lê Văn Thảo về Bến Tre thăm nhà văn Trang Thế Hy. Kim thuộc làu đường đi, dù đường mở rộng và đẹp. Còn tôi thì nhớ ngôi nhà nhỏ trên mảnh vườn xưa quen thuộc, nhớ bụi tre xum xuê gie ra đường.


Ngôi nhà nhỏ của nhà văn Trang Thế Hy và hàng rào kiên cố của mảnh vườn hiện nay.

Không thấy mảnh vườn với những hàng dừa già lão vươn cao, cũng không thấy hàng tre bụi trúc. Tài xế cho xe chạy tới chạy lui nhiều lần. Cuối cùng tài xế dừng lại trước cánh cổng giữa hàng rào kiên cố được quét sơn màu xám trắng, bao bọc quanh khu vườn. Kim quả quyết: “Nhà này!”. Chắc nghe tiếng xe. Từ bên trong hàng rào, một người đàn ông chầm chậm bước ra. Tôi nhận ra, đó là anh Lê, con trai của nhà văn Trang Thế Hy. Cổng mở. Bên trái, ngôi nhà nhỏ của Trang Thế Hy nằm im lìm như đang ngủ vùi dưới trưa nắng chói chang.

Chúng tôi theo chân anh Lê. Trước khi bước vào ngôi nhà mới, cũng phía trái, gần ngôi nhà mới là một cái nhà để xe với một chiếc ô tô màu trắng còn bóng loáng.

Sau khi chúng tôi thắp hương trên bàn thờ cố nhà văn Trang Thế Hy, anh Lê cho biết, do mở đường, phần đất bị làm đường, nhà nước đã đền bù một số tiền lớn, anh cho xây nhà, xây cổng, mua xe. Tôi hỏi anh: “Còn vườn dừa ngày nào?”. Anh Lê nói: “Dừa lão, chỉ cho trái làm dừa khô, nên tôi cho chặt bỏ và trồng mới”. Rồi anh chỉ những cây dừa đang ra trái. Anh nói thêm: “Lần sau khách đến là có dừa uống”.

Trước khi đến viếng mộ Trang Thế Hy, tôi tần ngần trước ngôi nhà nhỏ mà ông sống đã hơn 30 năm. Nhớ cái ghế ông ngồi hút thuốc uống trà đặt bên trong ngôi nhà, cạnh cửa chính…

Tôi nhớ, lần cuối tôi gặp nhà văn Trang Thế Hy và chụp những tấm ảnh cùng với ông trước cửa nhà. Lần đó, cũng như những lần gặp trước, ông đều chậm rãi pha trà, chờ trà và chậm rãi rót vào những cái ly nhỏ ám màu trà. Và quấn bên chân nhà văn thật gầy là con chó thật mập.

Tôi cũng nhớ trong gian nhà bên cạnh mà mà nhà văn Trang Thế Hy đặt tủ sách. Tủ sách cũng nhỏ và ít sách. Năm ba quyển sách bằng tiếng Pháp, vài quyển sách của Nguyễn Ngọc Tư, của Võ Đắc Danh, tất cả đều bám bụi, lớp bụi dày. Tôi có cảm giác là lâu lắm rồi ông không cầm trên tay một quyển sách nào. Và dường như ông chỉ đọc đi đọc lại những quyển sách đã hằn vào ký ức, đã khắc vào tâm tưởng. Lần nào gặp, tôi cũng nghe nhà văn Trang Thế Hy đọc những triết luận của Tagore, của Camus… và cái thứ mà nhà văn Trang Thế Hy khư khư ôm giữ và biết mình khó có thể tiếp tục trả hay vay, đó là nợ “nợ nước mắt”, thứ nợ mà có lẽ, khi đã ở nơi chín suối, ông cũng đang tiếp tục đeo mang.

Sáng 27/6/202.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi bốn mươi, một mùa lặng lẽ nở hoa – Tản văn Hồng Loan
Bốn mươi. Một chiều thu nào đó, trong làn nắng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, chợt nghe ai đó gọi mình là “cô”, như một lời đánh thức dịu dàng. Mình khựng lại, không phải vì buồn, chỉ là một khoảnh khắc nhận ra: tuổi trẻ đã khẽ khàng rời đi, như cơn gió cuối hạ, nhẹ tênh nhưng đủ để làm lòng người thổn thức.
Xem thêm
Hương cốm xưa của mẹ – Tạp bút Võ Văn Trường
Mỗi lần có dịp ra Hà Nội trong tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả. Điều ấy cũng không mấy khó hiểu bởi tôi vốn là đứa trẻ sinh ra từ đất Bắc, mẹ là cô gái Hà thành đem lòng yêu mến và đến với ba tôi một cán bộ miền Nam tập kết. Hà Nội thật đẹp và quyến rũ, nhất là vào thu. Ngồi cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm rồi lòng vòng những con phố cổ, tôi chợt nhận ra cứ đến tiết thu Hà Nội đâu chỉ có “hoa sưa thơm ven mặt hồ…” như lời hát trong “mối tình đầu” của nhạc sỹ Thế Duy mà Hà Nội còn là “vương quốc” mộng mơ của những gánh hàng hoa và Hà Nội của mùi hương cốm mới.
Xem thêm
Trở lại xứ sở Chùa Vàng
Ba thập kỷ sau, tôi trở lại Thái Lan không chỉ với tư cách du khách, mà còn là người kết nối văn hóa giữa hai dân tộc Việt – Thái, vốn có nhiều “mẫu số chung” về phong tục, tập quán và tôn giáo.
Xem thêm
Chuyện tình trắc trở của hai nghệ sĩ nổi tiếng quê Quảng Trị
Nhân đọc tập bút ký: “Đời như tiểu thuyết” của Trương Đức Minh Tứ
Xem thêm
Cả một trời thương - Tản văn Vừ Thị Mai Hương
Đến Hà Giang, bạn sẽ thấy. Hà Giang đẹp trong veo như nắng sớm bản Phùng, hiên ngang kiên cường như đá núi Đồng Văn và dịu dàng như ánh chiều rơi trên dòng Nho Quế. Hà Giang, như một nàng tiên bí ẩn mà cả đời bạn sẽ không bao giờ hiểu được hết, sẽ không bao giờ đi được đến tận cùng.
Xem thêm
Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh
“Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh” – bài phiếm đàm của Phạm Minh Mẫn, từ một truyền thuyết quen thuộc, đã mở ra nhiều liên tưởng bất ngờ.
Xem thêm
Khát vọng hòa bình – Ký của Nguyễn Minh Ngọc
Từ một nữ sinh Châu Sa giàu nghị lực đến vị Bộ trưởng Ngoại giao của Chính phủ Cách mạng lâm thời, rồi Phó Chủ tịch nước, cuộc đời bà là bản hùng ca về trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
Xem thêm
Văn hóa công trình
Nguồn: Báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 34 (3417) ra thứ bảy ngày 23/8/2025.
Xem thêm
Tổ quốc trên hết
Tùy bút của Đại tá, nhà thơ TRẦN THẾ TUYỂN
Xem thêm
Xứ nhãn du ký – Bài viết của Phan Anh
Theo con đường trên mặt đê phía tả ngạn sông Hồng chúng tôi xuôi về phố Hiến để đến với vùng đất nổi tiếng một thời của xứ đàng ngoài mà từng được người đời truyền tụng là tiểu Tràng An và đi liền cùng với câu ca “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”.
Xem thêm
Bữa cơm ân tình giữa lòng thủ đô
Trong khuôn khổ chuyến đi về thủ đô tham dự Kỉ niệm 8 năm thành lập và sơ kết 6 tháng đầu năm 2025 của CỘNG ĐỒNG TÌNH NGUYỆN VIỆT NAM, rất nhiều sự kiện đã diễn ra và đều vô cùng ý nghĩa, trong đó có sự kiện Hoàng Xuân được ăn bữa cơm thân mật cùng với Giáo sư, Anh hùng Lao động, Nhà khoa học Nguyễn Anh Trí.
Xem thêm
Đêm thơ “tứ thuỷ” – Ký của Trần Thế Tuyển
Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển vừa gửi qua Zalo cho Văn chương TP.HCM bài viết nóng hổi về Đêm thơ “Tứ Thuỷ” diễn ra ở Tuy Hoà tối 17/8/2025.
Xem thêm
Nhớ mãi Bác cả Trọng
Vẫn biết đó là quy luật muôn đời của tạo hoá, nhưng khi nghe tin “Bác cả Trọng” – Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng, nguyên Trưởng Ban đại diện phía Nam Báo Quân đội nhân dân về với tổ tiên, chúng tôi không khỏi bàng hoàng…
Xem thêm
Cầu siêu giữa đại ngàn
Bài viết dưới đây của Đại tá nhà văn Trần Thế Tuyển ghi lại những cảm xúc sâu lắng của một người lính già tại lễ cầu siêu đặc biệt giữa đại ngàn Trường Sơn, nơi hội tụ nghĩa tình đồng đội và lòng tri ân sâu sắc.
Xem thêm
Miền ký ức giữa rừng đước Cần Giờ
Hướng tới ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7, Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu bài viết của nhà văn Đậu Thanh Sơn về vùng đất Cần Giờ – nơi từng là căn cứ địa của Trung đoàn 10 Đặc công Rừng Sác.
Xem thêm
Cua và tôm - Tản văn Trần Thế Tuyển
Bây giờ theo sắp xếp địa danh mới, gọi chung là lục tỉnh Miền Tây. Trước khi sáp nhập, chúng tôi có chuyến hành hương cửu tỉnh đồng bằng sông Cửu Long và ngộ ra nhiều điều – mừng có, lo có!
Xem thêm
Tản mạn “Đêm trừ tịch”
Tản văn của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Gặp gỡ Trường Sa – yêu hơn Tổ quốc mình
Một hành trình giàu cảm xúc của nhà báo nhà văn Phương Huyền
Xem thêm