TIN TỨC
  • Thơ
  • Quảng Huệ với những câu thơ viết từ ký ức

Quảng Huệ với những câu thơ viết từ ký ức

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-03-12 06:05:28
mail facebook google pos stwis
444 lượt xem

NHỮNG NỐT TRẦM TRONG THƠ QUẢNG HUỆ

Chùm thơ dưới đây của Quảng Huệ là những mảnh ghép tâm hồn phản ánh chân thực hành trình của một thế hệ đã đi qua chiến tranh, đã cống hiến tuổi trẻ và giờ đây chiêm nghiệm về đời sống. Không hề phô trương hay bi lụy, thơ của ông đậm chất suy tư, chân thật và giàu tính nhân văn.

Nếu bài "NGHIÊNG" là một nỗi niềm trăn trở trong tình yêu, giữa lý trí và cảm xúc thì "VUI XUÂN CÙNG ĐẤT NƯỚC" lại là một bản hòa ca giữa ký ức cá nhân và sự đổi thay của đất nước, đề cao trách nhiệm công dân. Nhưng có lẽ, xúc động nhất là "TIỄN ĐƯA NGƯỜI NHƯ TIỄN ĐƯA TA" – bài thơ mang âm hưởng của sự hoài niệm, tiếc thương và đối diện với quy luật vô thường của cuộc đời.

Thơ Quảng Huệ không quá cầu kỳ trong câu chữ nhưng lại có chiều sâu trong tư tưởng. Những bài thơ này là sự gợi nhắc về quá khứ, nhưng cũng là lời nhắn gửi đến thế hệ mai sau: Hãy sống trọn vẹn với hiện tại, để khi nhìn lại, lòng không vướng bận.

Nguyên Hùng chọn và giới thiệu.

 

QUẢNG HUỆ
 

Cựu tù Côn Đảo, hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh

 

Nghiêng

 

Chẳng thể nào nghiêng hết phía bên em

Dù đó là điều anh rất muốn

Nặng nhân nghĩa như Anh hùng Bảy Ruộng

Mà Lai Vung còn nợ bước quay về.

 

Anh bình thường như một kẻ chân quê

Đang trả giá cho những tháng ngày vụng dại

Có thể nào nghiêng bên em mãi mãi!

Khi tay mình không ôm nổi nửa vầng trăng

 

Anh chỉ có thể cho em những nghiệt ngã khô cằn

Em chấp nhận thì xin đừng oán trách

Vì với anh thế cũng là rất oách

Chỉ con tim mới hiểu được điều nầy

 

Và bầu trời sẽ hiểu cánh chim bay

Chiếc lá rụng nghe được lời của gió

Ta hơn người cả bề dày gian khó

Và nhiều hơn đời một chiếc “Mẻ kho”

 

Nhưng vàng của ta lại cân bằng thiên hạ

Trong tay anh em là vàng lá đó em ơi!

Chẳng cần chi nghiêng cả bầu trời

Và như thế em không cần thổn thức

 

02/01/2020

 

 

Vui xuân cùng đất nước

 

Chiều mồng hai xuân Canh Tý,

Đường phố thưa vắng người qua

Tiễn người thân bịn rịn giữa sân ga

Bỗng nhớ anh, cũng một lần đưa tiễn

 

Đường phố vắng

vì người nhập cư không hiện diện?

Và Cảnh sát giao thông

canh Nghị định một trăm?

Giá như ngày xưa! Em lại tiếc nuối xa xăm

Ly rượu cuối anh quyết tâm từ chối!

 

Em sẽ không bơ vơ

trên cung đường mình hay lui tới!

Xuân trôi qua thui thủi đi, về

Tết không còn hấp dẫn đam mê

Thiếu một bờ vai,

lỡ một câu thề, một vòng tay ấm áp!

 

Thiên hạ đón xuân rạng ngời trên nét mặt

Sung túc đẹp giàu khắp Bắc, Trung, Nam

Dồn dập tín hiệu vui suốt cả năm dài

Nào Chủ tịch Hội Đồng Bảo An,

hạng nhì Se - gem tổng sắp

Huy chương vàng Nữ, Nam, U22, 23 lên hạng

Tưng bừng trên đất Phi đất Thái đến sân nhà

Kinh tế Việt trên đà tăng trưởng thăng hoa

Đặt dấu ấn xưa nay chưa bao giờ có được

 

Em nhớ anh nhớ mười năm về trước

Phút chia tay trong tai nạn bất ngờ

Rượu đã đi vào ám ảnh những đêm mơ

Đã tàn nhẫn phân chia tình đôi ngả

 

Đã uống rượu không lái xe thì tuyệt quá

Mọi người ơi! Nên tuyệt đối chấp hành

Để cho đời không có bị kịch như em, anh

Và hạnh phúc đến sâu từng ngỏ ngách

 

Ta đón xuân đồng hành cùng đất nước

Chuyện môi trường, và cả chuyện rượu bia

Hy sinh tự do cá nhân

cho hạnh phúc muôn nhà

Là xu hướng văn minh toàn nhân loại.

 

22h 30 ngày 26//01/2020

Mồng 2 xuân Canh Tý

                                  

 

Tiễn đưa người như tiễn đưa ta

 

Lũ chúng tôi! Bọn người trên bảy chục

Ngày mẹ sinh, hơ trên lửa Napalm

Cha đào hầm, cắt rau lang, rau muống

mót mắm nấu bát canh

Ngoại ép mẹ: Ăn đi con cho có sữa

 

Chúng tôi lớn lắc lư trên quang một nửa

Chẳng sợ chi khi khu trục phun lửa trên đầu

Cười bình thường lúc chui xuống hầm sâu

Quấn ruột tượng chạy theo ông lên triền núi

 

Pháo của giặc nổ sau lưng cha đi tới

Bom kẻ thù dội phía trước chặn đầu

Khoai lang lùi, trái bắp luộc đêm thâu

Ngọt khúc mía theo đường dài mẹ hát

 

Và cứ thế cuộc đời như canh bạc

Lớn thêm lên, theo khúc nhạc quân hành

Và mỉm cười khi chấm dứt chiến tranh

May mắn quá, cái đầu còn trên cổ

 

Đến hôm nay tuổi đời lên hàng lão

Thương những thằng bỏ mạng trước bình minh

Thương người em dang dở một hành trình

Thương đồng đội xác thân còn nằm đây đó

 

Từng tháng năm qua bạn bè rơi rụng suốt

Lệ không còn đủ để tiễn đưa nhau

Cuộc gọi nửa đêm tin dữ đủ sắc màu

Kẻ vướng K, người tháo đường, huyết áp

 

Mới hôm trước còn ngâm thơ chuốc chén

Mà hôm nay đã nhang khói phủ anh linh

Đến khi nao sẽ tới lượt mình?

Thôi cứ viếng vài câu thơ ai điếu

 

Ta thấu hiểu và mọi người cũng hiểu

Tiễn đưa người như dòng lệ tiễn đưa ta

Ai ở? Ai đi? Rồi tất thảy cũng sang phà!

Chút tình nghĩa có thể là vĩnh cửu.

 

22/11/2018.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm