TIN TỨC
  • Thơ
  • Phía cuối cuộc người | Chùm thơ của Dương Thắng

Phía cuối cuộc người | Chùm thơ của Dương Thắng

Người đăng : vctphcm
Ngày đăng: 2023-03-26 08:46:25
mail facebook google pos stwis
1510 lượt xem

Phía cuối cuộc người

 

Đến một ngày chúng ta bay lơ lửng với khuôn mặt nhẹ bẫng

Trái đất xoay tròn trong lòng tay

Bầu trời đựng rất nhiều ngôi sao chưa kịp lóe sáng

Ta đã ngủ say mùa lá rụng

Trút bỏ ưu tư gai góc, sần sùi

 

Chúng ta làm loãng bầu không khí bằng giác quan thứ sáu

Nhận diện niềm tin già cỗi

Ý thức là nấc thang đưa tới cổng trời

Người với người trôi qua nhau theo cơn mưa bẩy sắc cầu vồng sám hối

Phía dưới là biển, rừng nối dài sông suối

Lặng im

 

Câu chuyện dịch bệnh chảy vào mùa xuân

Trút bầu mưa đá bầm dập mùa xanh

Đêm giao thừa đánh rơi tiềm thức

Nhân gian lạc lối

Người giật mình ôm lấy giấc pháo chưa kịp nổ giòn

Vạn vật xoay tròn theo đồng tiền sấp ngửa âm dương

Lời tan chảy ngọn nến hồi sinh

Cuối cùng

Khoảng cách không phải là điều gì tồi tệ

Đã có đắm chìm sâu cuối

Đã có những dòng thác chảy về nơi được sinh ra

Sau tất cả

Mặt đất vẫn là nhà

 

Chúng ta bay lên cùng mặt trời tỉnh thức

Bay theo bầu trống ngực đựng gió xoáy và cát bụi

Nơi siêu nhiên còn khao khát mùa xanh

Vật chất tồn tại bằng vạn ngàn ý thức

Chúng ta biến thành mây hóa nước

"Bí mật của nước"

Là thanh lọc nhân sinh ở phía cuối cuộc người

Nhà thơ trẻ Dương Thắng (Hội viên Hội VHNT Hải Phòng)

Cô ngốc

 

Mỗi sớm tinh mơ

Cô ngốc kéo chiếc xe ba gác nhỏ

Chở rác từ khu chợ quê buôn bán nẻo bộn bề

Miệng cười phảng phất giọt sương mai ẩm đất nồng

Hát liên khúc hành quân

Tay ôm hờ bông lúa trổ mùa trên cánh đồng làng thiếu ngủ

Đôi lúc nhai trầu bỏm bẻm

Nhổ nước trầu vào đám mưa dầm và cát mịn

Loang vào đất khát mầm xanh

Khi ồn ã, rồi lặng lẽ, ngơ ngác

Lắm lúc chua cay như hàng cá, hàng tôm đuổi vía người

 

Người ta vứt đi tháng năm thừa thãi

Thấy lãng phí

Cô nhặt nhạnh dông dài

Nhặt mùa hanh khô

Cánh đồng nứt chiều hoang hóa

Nhặt dòng sông thôi hết lở bồi

Bèo nhèo ruột cá

Người ta huyên náo soi mùa đắt đỏ

Chiếc cân lệch kim ở bên kia chỉ số

Miếng thịt lợn ngâm ngấm nước gân nổi đỏ thịt bò

Từng mớ rau mươn mướt nằm co

Cô ngắm nghía

Bàn tay mình trần trụi những lớp nilong mục rác

 

Buổi chiều

Cô lại ra chợ rửa bát thuê

Họ bảo có những miệng đời chưa khô phải úp cho ráo nước

Cô gật đầu ngây dại

Mắt bâng khuâng

 

Đêm nay

Không nghe lời gió hát

Chỉ nghe mùa thổn thức

Chợ thôi đông

Rác vẫn đầy

Cô ngốc cầm sương ngủ quên nơi góc chợ

Một mình lầm lũi cuộc chia tay

 

Vì sao đi lạc

 

Trong đêm

Tôi nhặt được vì sao đứng khóc

Giữa trăm ngàn cuồng phong bão tố

Mùa cuốn đời người không nhớ ánh sao rơi

 

Những vì sao đi lạc

Lạc bởi sóng triều dâng

Lạc núi, lạc rừng, thì thào biển động

Phận cỏ cây vô thường vẫn ngày đêm nhắc mình cần nhựa sống

Thảng giấc bạc màu

 

Tôi nhặt được vì sao có hình trái tim

Ấm áp lòng tay thầm thì tinh tú

Chỉ đôi mắt nhân từ ánh lên tất cả

Bao dung cho tất thảy lỗi lầm

 

Để rồi êm đềm những ánh sao khuya

Trong ngần ngủ dưới trăng rọi sáng

Những mái nhà dưới kia thật thà nhỏ bé

Núp dưới vòm đêm

Chờ mưa tạnh

Gió mềm

 

Chiếc áo làng quê

 

Có phải chiếc áo làng quê đã chật

Mà những đua chen thành thị

Đã không thể mặc vừa

Áo thổ cẩm, áo bà ba, áo tứ thân, áo dài họa tiết...

Mỗi khổ làng một giếng hồn quê

 

Có phải nụ cười thôi môi đỏ trầu cay

Lả lơi điệu chèo í a chẳng thấy

"Ngồi tựa mạn thuyền" quan họ về bên ấy

Ngả nón nghiêng đình người "ra ngó vào trông"

Bóng Nguyệt Cầm thổn thức nhớ bên song

Tích tịnh tình tang Bầu khuya thanh vắng

Tiếng sáo rót đầy đêm tĩnh lặng

Khép mi rồi ngấm tiếng ầu ơ

 

Có phải Xuân cười trên giấc đào phai

Để rét mướt ủ nụ buồn giấu nở

Hội làng tiếng trống dội vào mắt nhớ

Lạc lối cờ người

Tìm đâu nữa phách nhịp đu

 

Chiếc áo làng quê ai mặc sớm nay

Đã khác lụa là

Đóng rồi khung cửi

Cổng làng mới thiếu cây Đa nguồn cội

Đâu bóng nghệ nhân

Xin nét viết ông Đồ

 

Lời người lạc phố

 

Ta tìm trong mắt lá rơi

Nghe đêm ngả bóng ru lời gió mưa

Thị thành đâu lối mòn xưa

Hồn người lữ thứ vẫn chưa kịp về

 

Để rồi vịn gió triền đê

Gọi đò dốc mỏi, hụt quê... ơi đò

Ngày đi gói chặt lòng so

Ngày về rút ruột câu hò lắng sâu

 

Cũng từ bùn đất áo nâu

Mà ta nhớ để dành câu chân tình

Dẫu xa chưa lạc bóng mình

Trú nơi nóc phố đi tìm mái tranh

 

Bấy nhiêu chút mọn lòng thành

Mai này hóa kiếp cỏ xanh thật hiền

Ta còn miền nhớ sao quên

Nơi nào bến đỗ bình yên nơi nào

 

Người đi lạc phố chiêm bao

Thấy đâu nước mắt rơi vào giếng quê

Xin thôi gom nhặt tứ bề

Chỉ còn thơ ấu lời thề lấm lem

 

Ruộng sâu gột hết chua phèn

Bao phù sa ngọt ướp mềm lòng ta

Bấy nhiêu đó hết bôn ba

Vơi đầy mắt phố phù hoa đời người

 

Ta về đã hết mấy mươi

Vẫn mong chạm giấc ru hời mái hiên

D.T

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm