TIN TỨC

Sài Gòn mưa - tình người như nước tràn đầy thương yêu

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2021-08-11 13:34:14
mail facebook google pos stwis
2747 lượt xem

HOÀI HƯƠNG

Khuya thế mà sao chưa ngủ?- Em Hà Nội chát qua messenger

- Không ngủ được. Sài Gòn đang mưa em à.

Tiếng mưa xối xả nghe đến thương con phố. Chen trong mưa tiếng còi xe cứu thương như xé đêm rẽ nước lao đi hối hả đau rát như vết cắt. Cứ nghe “F…” Covid-19 đến 4 con số mỗi ngày ở thành phố mà thắc thỏm đến thắt ruột. Cứ nhìn phố thênh thang lặng ngắt buổi ban mai mà xước xát cả trái tim. Cứ nhìn sự tất bật của những bóng áo xanh áo trắng như phi hành gia cùng tiếng còi xe cứu thương bất kể ngày đêm ở những khu dân cư mà thon thót lo âu.. Thành phố này, tự hơn 300 năm không ngủ, thời khắc này càng thức nhiều hơn để lắng nghe nhịp thở, để lưu dấu những thương khó nhọc nhằn hơn ba thế kỷ lập phố mới có một lần này.

Một Sài Gòn sầm uất, từng mệnh danh “không có đêm”, mà nay ngay cả buổi sớm, trong giờ cao điểm, đường phố vẫn như trong giấc ngủ sâu… Không tiếng rao “Bánh mì đặc ruột nóng giòn đây”, “Xôi khúc bánh giò”… Không có tiếng lanh canh muổng nỉa, mùi khói thơm nước dùng béo ngậy phảng phất hương hồi hương quế, mùi khói khen khét của mỡ heo cháy trên cái vỉ nướng miếng sườn coclet bay là đà hè phố từ những tiệm hủ tíu, bánh canh, bún bò, cơm tấm… Không cả những chen chen lấn lấn, tiếng còi xe hơi, tiếng rồ ga xe máy ở những ngã ba ngã tư ngã năm thành phố…

Ừ, tháng Bảy sắp qua, mùa mưa phương Nam đang cấp tập đổ những cây mưa sầm sập trút cả đại dương nước xuống phố, vẫn biến phố thành sông không đầu nguồn cuối ngọn chỉ trong chốc lát, nhưng sao nhìn dòng nước băng băng chảy trong lòng phố không một chút vấp vướng. Bỗng nghe đắng đót thèm cái không khí chật như nêm cứng tứ bề không nhúc nhích của các loại xe chen vai thích cánh giữa các giao lộ khi cơn mưa vừa nhẹ hạt… Bỗng nghe the thắt thèm những nhộn nhạo hàng quán lộn xộn tràn trên vỉa hè… Những cái thèm của ngày hôm qua mà có lúc làm mình bực bội giận hờn phố với muôn vàn câu chất vấn tại sao.

Có khoảnh khắc chênh chao buồn vời vợi trong đêm phố.

Ảnh: Internet.

Ừ, một phút ủy mị tâm hồn thế thôi, để lại ngay tức khắc, như được nạp năng lượng thương yêu đầy lạc quan. Làm sao không phì cười mà trong lòng thì tràn ngập sự cảm mến khi xem trên mạng tấm hình với cái siêu content của anh bán rau, hài hước nhưng nhân văn đến tận cùng trong dịch: “Rau muống 5 tỷ/1 bó, hạ giá còn 5.000/bó, ai mua thì bán ai xin thì cho”; “Xoài xanh chua lè chua lét, ai mua thì bán, ai xin thì cho”- chữ “xin” còn viết sai chính tả thành “sin”.

Hay một câu chuyện mà có lẽ chỉ có ở Sài Gòn, có một không hai bất cứ đâu, như một sự tiếp sức tràn đầy hy vọng. Đầu đợt dịch thứ 4, khi Sài Gòn mới bước vào những ngày giãn cách đầu tiên, ở quận 12, khi một khu dân cư bị chăng dây phong tỏa, UBND đã gửi tặng 12 hộ dân trong đó, mỗi hộ một cây táo để trồng trong lúc giãn cách. Và đó như một thông điệp của tươi xanh, của hy vọng an lành không chỉ của cư dân khu phố đó mà còn là của thành phố. Được biết cho đến hôm nay, 12 cây táo đang lên xanh, nhiều chồi non đọt mới, và hy vọng sẽ có một mùa hoa táo thật đẹp tình người.

Khi câu chuyện bánh mì trở thành hot trend trên mạng, thì ở Sài Gòn không chỉ có “bánh mì thương yêu” mà hôm nay thêm “bánh mì 0 đồng”, những ổ bánh mì “có nhân” ngọt bùi thơm thảo nghĩa tình của những “Mạnh Thường quân” góp của, của Tình nguyện viên góp công, đi vào từng còn hẻm góc phố tiếp ứng cho những người lao động nghèo đang “dứt bữa” hàng đêm, không chỉ giúp cho qua cơn đói mà còn tiếp nguồn hy vọng để trụ lại thành phố, tin vào ngày mai chắc sẽ thật nắng đẹp, để góp một tay tạo nên của cải vật chất cho Sài Gòn.

Ừ, thành phố vẫn thức trong đêm, để tiếp nhận bao yêu thương nghĩa tình đồng bào trong cả nước. Lúc khó khăn này, Sài Gòn cũng là khúc ruột, cả nước cùng xót, cùng thương, nên cũng cùng “tổng chi viện” dù ít dù nhiều. Sài Gòn những đêm này luôn chộn rộn, tấp nập những chuyến hàng đậu lại, chở nặng những yêu thương khắp cả nước trao tặng. Có nơi thì 500 triệu, có nơi lại 1 tỷ đồng, Hải Phòng, Đà Nẵng gửi 10 tỷ, đồng bào ở Quảng Nam gửi 2 tỷ, Quảng Ngãi gửi 1 tỷ, Quảng Bình gửi nửa tấn cá nục tươi đã được làm sạch và 20.000 suất ăn, Quảng Trị gửi từ ôm rau hũ muối …

Vâng! Người Miền Trung nhớ lắm những ngày bão lũ, được người Sài Gòn chung tay quyên góp, và họ không quên để trao những ân tình tràn đầy nối đuôi nhau từ những “chuyến xe yêu thương” chở đầy ắp lương thực thực phẩm của đồng bào miền Trung vùng bão lũ trao tặng đồng bào Sài Gòn. Rồi những đoàn y bác sĩ bệnh viện 199 Bộ Công An ở Đà Nẵng, đoàn y bác sĩ chuyên khoa Hồi sức tích cực, Hồi sức cấp cứu và Thận nhân tạo thuộc Bệnh viện đa khoa An Phước tỉnh Bình Thuận ngay lập tức chi viện cho Sài Gòn…

Rồi miền Tây miền Đông Nam bộ, không chỉ rau củ mà còn là gạo, là thịt cá gà vịt trứng…, tiếp năng lượng cho Sài Gòn đủ đầy mà có sức vượt qua đại dịch. Và cả đại ngàn Tây Nguyên từ Đak Lak, Kon Tum, Gia Lai… tới Lâm Đồng, Đà Lạt, là những chuyên xe rau củ xanh mát ấm áp tình người cao nguyên nối dài về thành phố, chi viện cho các khu cách ly, các bệnh viên dã chiến và đến từng bữa ăn gia đình của người Sài Gòn.

 

Chợt trong đêm, nghe đâu đó khúc hát “Trên đất mẹ nắng hồng như lụa, trải ngàn năm gắn bó hai miền, như cành chung gốc lớn lên , như anh em của mẹ hiền Việt Nam…”, ca khúc “Hà Nội- Huế- Sài Gòn” nhạc sĩ Hoàng Vân phổ thơ Lê Nguyên, 60 năm hơn mà sao đêm mưa Sài Gòn nghe tha thiết da diết kỳ lạ.

Em là một nhà báo của VOV5, gái phố cổ Hà Nội thuần mấy đời, và em có tình yêu Hà Nội, yêu văn hoá Việt như thấm từng tế bào, để không chỉ thể hiện trong những tác phẩm báo chí mà còn trong nhiều dự án nhằm vực dậy và lan toả những nghề thủ công tinh hoa Việt, đặc biệt là lụa tơ tằm.

Và em đã mang chiếc khăn lụa "Thiên hạ thái bình" do em sáng tạo mang nhãn MyloanSilk , quyên tặng quỹ mua máy thở hỗ trợ cho Sài Gòn - TP Hồ Chí Minh như món quà yêu thương của Hà Nội đang hướng những âu lo đến thành phố phương Nam trong bệnh dịch.

Em là một ca sĩ Hà Nội đầy cá tính, cả trong nghệ thuật và trong cuộc sống. Em rất nổi tiếng trong VPop, là một ngôi sao sáng trong các ngôi sao - Ca sĩ Tùng Duơng. Nhưng gần như chưa bao giờ em vắng mặt trong vai trò nhà thiện nguyện, đích thân đóng góp - đóng góp rất nhiều , và kêu gọi những tấm lòng vàng nhân ái nghĩa tình. Khi Sài Gòn trong cơn lốc của dịch Covid-19 hoành hành, Tùng Dương quyên góp gửi vào 10 máy thở và cả trăm tấn gạo, như gửi thương gửi yêu vào động viên thành phố rồi sẽ vượt qua đại dịch.

Không có giới hạn nào cho mọi sự sẻ chia trên khắp dải đất nước hình chữ S, Sài Gòn đang ốm, mọi thương yêu đều hướng về như cùng nhịp đập trái tim, để như một sự cộng hưởng nghĩa tình đồng bào nhân lên gấp bội, tiếp sức cho Sài Gòn, rồi sẽ qua những ngày thương khó bệnh dịch.

Sài Gòn mưa, những cơn mưa mùa ầm ập đổ nước xuống lòng phố. Và tình người như nước tràn đầy thương yêu. Tin vào ngày mai, đại dịch đi qua, Sài Gòn sẽ “thái lai” hơn xưa, trả nghĩa ân tình cả nước./. 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi bốn mươi, một mùa lặng lẽ nở hoa – Tản văn Hồng Loan
Bốn mươi. Một chiều thu nào đó, trong làn nắng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, chợt nghe ai đó gọi mình là “cô”, như một lời đánh thức dịu dàng. Mình khựng lại, không phải vì buồn, chỉ là một khoảnh khắc nhận ra: tuổi trẻ đã khẽ khàng rời đi, như cơn gió cuối hạ, nhẹ tênh nhưng đủ để làm lòng người thổn thức.
Xem thêm
Hương cốm xưa của mẹ – Tạp bút Võ Văn Trường
Mỗi lần có dịp ra Hà Nội trong tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả. Điều ấy cũng không mấy khó hiểu bởi tôi vốn là đứa trẻ sinh ra từ đất Bắc, mẹ là cô gái Hà thành đem lòng yêu mến và đến với ba tôi một cán bộ miền Nam tập kết. Hà Nội thật đẹp và quyến rũ, nhất là vào thu. Ngồi cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm rồi lòng vòng những con phố cổ, tôi chợt nhận ra cứ đến tiết thu Hà Nội đâu chỉ có “hoa sưa thơm ven mặt hồ…” như lời hát trong “mối tình đầu” của nhạc sỹ Thế Duy mà Hà Nội còn là “vương quốc” mộng mơ của những gánh hàng hoa và Hà Nội của mùi hương cốm mới.
Xem thêm
Trở lại xứ sở Chùa Vàng
Ba thập kỷ sau, tôi trở lại Thái Lan không chỉ với tư cách du khách, mà còn là người kết nối văn hóa giữa hai dân tộc Việt – Thái, vốn có nhiều “mẫu số chung” về phong tục, tập quán và tôn giáo.
Xem thêm
Chuyện tình trắc trở của hai nghệ sĩ nổi tiếng quê Quảng Trị
Nhân đọc tập bút ký: “Đời như tiểu thuyết” của Trương Đức Minh Tứ
Xem thêm
Cả một trời thương - Tản văn Vừ Thị Mai Hương
Đến Hà Giang, bạn sẽ thấy. Hà Giang đẹp trong veo như nắng sớm bản Phùng, hiên ngang kiên cường như đá núi Đồng Văn và dịu dàng như ánh chiều rơi trên dòng Nho Quế. Hà Giang, như một nàng tiên bí ẩn mà cả đời bạn sẽ không bao giờ hiểu được hết, sẽ không bao giờ đi được đến tận cùng.
Xem thêm
Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh
“Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh” – bài phiếm đàm của Phạm Minh Mẫn, từ một truyền thuyết quen thuộc, đã mở ra nhiều liên tưởng bất ngờ.
Xem thêm
Khát vọng hòa bình – Ký của Nguyễn Minh Ngọc
Từ một nữ sinh Châu Sa giàu nghị lực đến vị Bộ trưởng Ngoại giao của Chính phủ Cách mạng lâm thời, rồi Phó Chủ tịch nước, cuộc đời bà là bản hùng ca về trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
Xem thêm
Văn hóa công trình
Nguồn: Báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 34 (3417) ra thứ bảy ngày 23/8/2025.
Xem thêm
Tổ quốc trên hết
Tùy bút của Đại tá, nhà thơ TRẦN THẾ TUYỂN
Xem thêm
Xứ nhãn du ký – Bài viết của Phan Anh
Theo con đường trên mặt đê phía tả ngạn sông Hồng chúng tôi xuôi về phố Hiến để đến với vùng đất nổi tiếng một thời của xứ đàng ngoài mà từng được người đời truyền tụng là tiểu Tràng An và đi liền cùng với câu ca “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”.
Xem thêm
Bữa cơm ân tình giữa lòng thủ đô
Trong khuôn khổ chuyến đi về thủ đô tham dự Kỉ niệm 8 năm thành lập và sơ kết 6 tháng đầu năm 2025 của CỘNG ĐỒNG TÌNH NGUYỆN VIỆT NAM, rất nhiều sự kiện đã diễn ra và đều vô cùng ý nghĩa, trong đó có sự kiện Hoàng Xuân được ăn bữa cơm thân mật cùng với Giáo sư, Anh hùng Lao động, Nhà khoa học Nguyễn Anh Trí.
Xem thêm
Đêm thơ “tứ thuỷ” – Ký của Trần Thế Tuyển
Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển vừa gửi qua Zalo cho Văn chương TP.HCM bài viết nóng hổi về Đêm thơ “Tứ Thuỷ” diễn ra ở Tuy Hoà tối 17/8/2025.
Xem thêm
Nhớ mãi Bác cả Trọng
Vẫn biết đó là quy luật muôn đời của tạo hoá, nhưng khi nghe tin “Bác cả Trọng” – Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng, nguyên Trưởng Ban đại diện phía Nam Báo Quân đội nhân dân về với tổ tiên, chúng tôi không khỏi bàng hoàng…
Xem thêm
Cầu siêu giữa đại ngàn
Bài viết dưới đây của Đại tá nhà văn Trần Thế Tuyển ghi lại những cảm xúc sâu lắng của một người lính già tại lễ cầu siêu đặc biệt giữa đại ngàn Trường Sơn, nơi hội tụ nghĩa tình đồng đội và lòng tri ân sâu sắc.
Xem thêm
Miền ký ức giữa rừng đước Cần Giờ
Hướng tới ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7, Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu bài viết của nhà văn Đậu Thanh Sơn về vùng đất Cần Giờ – nơi từng là căn cứ địa của Trung đoàn 10 Đặc công Rừng Sác.
Xem thêm
Cua và tôm - Tản văn Trần Thế Tuyển
Bây giờ theo sắp xếp địa danh mới, gọi chung là lục tỉnh Miền Tây. Trước khi sáp nhập, chúng tôi có chuyến hành hương cửu tỉnh đồng bằng sông Cửu Long và ngộ ra nhiều điều – mừng có, lo có!
Xem thêm
Tản mạn “Đêm trừ tịch”
Tản văn của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Gặp gỡ Trường Sa – yêu hơn Tổ quốc mình
Một hành trình giàu cảm xúc của nhà báo nhà văn Phương Huyền
Xem thêm