TIN TỨC
  • Bút ký - Tạp văn
  • Trái tim có thể ngừng đập, nhưng tình yêu thương và lòng biết ơn không bao giờ mất đi

Trái tim có thể ngừng đập, nhưng tình yêu thương và lòng biết ơn không bao giờ mất đi

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-07-31 10:22:19
mail facebook google pos stwis
604 lượt xem

LÊ VIÊT HÒA

NHÂN NGHĨA ĐẤT PHƯƠNG NAM - TÌNH YÊU THƯƠNG
 

Cuộc thi thơ Nhân nghĩa đất phương Nam lần thứ hai, do Hội Nhà văn TP. HCM tổ chức, với sự tài trợ kinh phí của nhà thơ Lâm Xuân Thi. đã đi được hơn nửa chặng đường. Đây là cuộc thi tiếp nối đợt thi cùng chủ đề lần trước, trong thời gian diễn ra đại dịch COVID-19.

Tháng Bảy hàng năm tri ân anh hùng tử sĩ đã vì nước vong thân; đồng thời gợi nhớ đau thương mất mát mà dịch họa gây ra. Hơn 24 ngàn đồng bào ra đi để lại đau thương, xa xót và cả tiếc nuối không dễ quên đi trong lòng của mỗi chúng ta.

Không ai có thể thờ ơ đứng ngoài cuộc; không ai có thể dửng dưng vô tâm trước nổi đau của toàn nhân loại nói chung và Việt Nam nói riêng; Nhất là với những người làm công tác văn học nghệ thuật.

Nhà văn Bích Ngân, Chủ tịch Hội Nhà văn TP. HCM trong một lần trả lời phỏng vấn Tạp chí điện tử Một Thế Giới, năm 2021, đã nói: "...Với văn chương, thơ là thể loại có thế mạnh trực diện của cảm xúc, là ưu tư giằng xé từ trái tim nên dễ đến được và tạo ra sự đồng cảm với tâm hồn, với trái tim mọi người..., đó cũng là lý do mà Hội Nhà văn TP. HCM, dù sống trong tâm dịch, đang cùng cả thành phố chống chọi với dịch bệnh với bao bất trắc, khốn khó, mất mát, đau thương mở cuộc thi này...".

Một giai đoạn lịch sử mà sự mất mát, tang thương còn khủng khiếp hơn cả chiến tranh cần phải ghi lại, cần phải lưu giữ như một thông điệp gởi lại cho chính chúng ta trước hết, để thức tỉnh và suy ngẫm. Đồng thời nhắc nhở các thế hệ tương lai biết sống có trách nhiệm hơn, nhân ái hơn với chính mình và với mọi người.

Những cuộc di tản không mong muốn xảy ra. Cuộc di tản không tiếng súng mà quặn thắt lòng. Đau đớn hơn, là cuộc di tản ồ ạt tự phát từ các thành phố lớn như: Sài Gòn, Bình Dương, Đồng Nai.v.v. lại diễn ra trong thời bình;

Có ở trong vùng tâm dịch (đại dịch COVID-19) mới thấm thía và đồng cảm với những khó khăn, cùng cực của những người dân lao động; những người "tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ"; Có ở trong tâm dịch mới thấy hết tình làng nghĩa xóm, mới thấu hiểu đạo lý của cha ông: "Bầu ơi thương lấy bí cùng. Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn"; "lá lành đùm lá rách"...

Sài Gòn, Bình Dương, Đồng Nai... từng là miền đất hứa của người lao động cả nước. Có người đùm bế vợ con; có người đi từ tuổi thanh xuân mong tìm một cuộc sống ổn định khi miền quê của họ ngày một khó sống. Việc di dân và chuyển đổi cơ cấu kinh tế là tất yếu trong thời hội nhập toàn cầu. Nhưng đau xót thay, cơn Đại dịch COVID-19 đã bóc trần bộ mặt thật của sự phát triển không bền vững. Nó lộ ra khoảng cách cánh kéo giàu-nghèo ngày càng giãn xa.

Bao đời nay vẫn vậy; thiên tai, bão lũ, dịch bệnh, chiến tranh vẫn luôn là người dân gánh chịu trực tiếp và trước hết; vẫn luôn chịu đựng những khó khăn, gian khổ để vượt qua.

Chúng ta thường nói, hãy để cho quá khứ bi thương ngủ yên, nhắc lại làm gì thêm đau lòng. Nhưng, quá khứ là một phần của cuộc sống, nó không thể tách rời, hoặc quên lãng ở hiện tại và tương lai. Một con người, một dòng tộc và nói rộng ra, một đất nước, nếu không biết và trân trọng quá khứ, chắc chắn sẽ suy đồi và dễ sụp đổ.

Thiên tai, dịch họa gây ra những đau thương không thể tránh được. Nhưng con người với niềm tin yêu cuộc sống, với tấm lòng thiện lương, chia sẻ cùng nhau tình yêu thương vốn có trong tâm hồn mỗi người, chắc chắn sẽ giúp nhau vượt qua mọi trở ngại.

"Tìm bàn tay nối vòng tay chân tình"

Sự sẻ chia ấm áp tình người, tình yêu thương giữa con người với con người sẽ vượt qua những tính toán nhỏ nhen, tham lam, ích kỷ để cùng nhau hướng đến những giá trị nhân bản.

Cuộc người quá mỏng manh... Hạnh phúc quá mong manh... Nhưng tình người luôn tồn tại trong trái tim của mỗi con người có lương tri.

Và có lẽ, đây là lý do chính để Hội Nhà văn TP. HCM, cùng với sự đồng hành của nhà thơ Lâm Xuân Thi, tiếp tục tổ chức cuộc thi thơ NHÂN NGHĨA ĐẤT PHƯƠNG NAM lần 2.

Cầu nguyện cho chính tôi, cho mọi người bình an!

 

CẦU CHO NHAU

 

Đời hãy vui lên

Thời gian là hữu hạn

Bước qua đau thương

Ta về với tình thương

Này em

Này tôi

Này mọi người

Nối lại vòng tay

nhân ái đến vô cùng

Đời hãy tươi lên

Niềm tin và khát vọng

Mặt trời trong tim

Bóng tối sẽ lụi tàn

Này em

Này tôi

Này mọi người

Dang rộng vòng tay

Yêu thương đến vô chừng

Đời hãy vươn lên

Vượt qua màn đêm dài

Lá ra tươi xanh

Gieo hạt giống tình nhân

Này em

Này tôi

Này mọi người

Tay nắm chặt tay nhân ái đến tận cùng

Này em

Này tôi

Này mọi người

Hãy cùng nhau tha thứ hết lỗi lầm.

Tình yêu thương cứu rỗi

chia sớt đều mọi người.

Chúc bình an

Chúc bình an

Chúc bình an

Cho nhau.

 

Ngày 11/7/2024

Lê Viết Hòa

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi bốn mươi, một mùa lặng lẽ nở hoa – Tản văn Hồng Loan
Bốn mươi. Một chiều thu nào đó, trong làn nắng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, chợt nghe ai đó gọi mình là “cô”, như một lời đánh thức dịu dàng. Mình khựng lại, không phải vì buồn, chỉ là một khoảnh khắc nhận ra: tuổi trẻ đã khẽ khàng rời đi, như cơn gió cuối hạ, nhẹ tênh nhưng đủ để làm lòng người thổn thức.
Xem thêm
Hương cốm xưa của mẹ – Tạp bút Võ Văn Trường
Mỗi lần có dịp ra Hà Nội trong tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả. Điều ấy cũng không mấy khó hiểu bởi tôi vốn là đứa trẻ sinh ra từ đất Bắc, mẹ là cô gái Hà thành đem lòng yêu mến và đến với ba tôi một cán bộ miền Nam tập kết. Hà Nội thật đẹp và quyến rũ, nhất là vào thu. Ngồi cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm rồi lòng vòng những con phố cổ, tôi chợt nhận ra cứ đến tiết thu Hà Nội đâu chỉ có “hoa sưa thơm ven mặt hồ…” như lời hát trong “mối tình đầu” của nhạc sỹ Thế Duy mà Hà Nội còn là “vương quốc” mộng mơ của những gánh hàng hoa và Hà Nội của mùi hương cốm mới.
Xem thêm
Trở lại xứ sở Chùa Vàng
Ba thập kỷ sau, tôi trở lại Thái Lan không chỉ với tư cách du khách, mà còn là người kết nối văn hóa giữa hai dân tộc Việt – Thái, vốn có nhiều “mẫu số chung” về phong tục, tập quán và tôn giáo.
Xem thêm
Chuyện tình trắc trở của hai nghệ sĩ nổi tiếng quê Quảng Trị
Nhân đọc tập bút ký: “Đời như tiểu thuyết” của Trương Đức Minh Tứ
Xem thêm
Cả một trời thương - Tản văn Vừ Thị Mai Hương
Đến Hà Giang, bạn sẽ thấy. Hà Giang đẹp trong veo như nắng sớm bản Phùng, hiên ngang kiên cường như đá núi Đồng Văn và dịu dàng như ánh chiều rơi trên dòng Nho Quế. Hà Giang, như một nàng tiên bí ẩn mà cả đời bạn sẽ không bao giờ hiểu được hết, sẽ không bao giờ đi được đến tận cùng.
Xem thêm
Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh
“Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh” – bài phiếm đàm của Phạm Minh Mẫn, từ một truyền thuyết quen thuộc, đã mở ra nhiều liên tưởng bất ngờ.
Xem thêm
Khát vọng hòa bình – Ký của Nguyễn Minh Ngọc
Từ một nữ sinh Châu Sa giàu nghị lực đến vị Bộ trưởng Ngoại giao của Chính phủ Cách mạng lâm thời, rồi Phó Chủ tịch nước, cuộc đời bà là bản hùng ca về trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
Xem thêm
Văn hóa công trình
Nguồn: Báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 34 (3417) ra thứ bảy ngày 23/8/2025.
Xem thêm
Tổ quốc trên hết
Tùy bút của Đại tá, nhà thơ TRẦN THẾ TUYỂN
Xem thêm
Xứ nhãn du ký – Bài viết của Phan Anh
Theo con đường trên mặt đê phía tả ngạn sông Hồng chúng tôi xuôi về phố Hiến để đến với vùng đất nổi tiếng một thời của xứ đàng ngoài mà từng được người đời truyền tụng là tiểu Tràng An và đi liền cùng với câu ca “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”.
Xem thêm
Bữa cơm ân tình giữa lòng thủ đô
Trong khuôn khổ chuyến đi về thủ đô tham dự Kỉ niệm 8 năm thành lập và sơ kết 6 tháng đầu năm 2025 của CỘNG ĐỒNG TÌNH NGUYỆN VIỆT NAM, rất nhiều sự kiện đã diễn ra và đều vô cùng ý nghĩa, trong đó có sự kiện Hoàng Xuân được ăn bữa cơm thân mật cùng với Giáo sư, Anh hùng Lao động, Nhà khoa học Nguyễn Anh Trí.
Xem thêm
Đêm thơ “tứ thuỷ” – Ký của Trần Thế Tuyển
Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển vừa gửi qua Zalo cho Văn chương TP.HCM bài viết nóng hổi về Đêm thơ “Tứ Thuỷ” diễn ra ở Tuy Hoà tối 17/8/2025.
Xem thêm
Nhớ mãi Bác cả Trọng
Vẫn biết đó là quy luật muôn đời của tạo hoá, nhưng khi nghe tin “Bác cả Trọng” – Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng, nguyên Trưởng Ban đại diện phía Nam Báo Quân đội nhân dân về với tổ tiên, chúng tôi không khỏi bàng hoàng…
Xem thêm
Cầu siêu giữa đại ngàn
Bài viết dưới đây của Đại tá nhà văn Trần Thế Tuyển ghi lại những cảm xúc sâu lắng của một người lính già tại lễ cầu siêu đặc biệt giữa đại ngàn Trường Sơn, nơi hội tụ nghĩa tình đồng đội và lòng tri ân sâu sắc.
Xem thêm
Miền ký ức giữa rừng đước Cần Giờ
Hướng tới ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7, Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu bài viết của nhà văn Đậu Thanh Sơn về vùng đất Cần Giờ – nơi từng là căn cứ địa của Trung đoàn 10 Đặc công Rừng Sác.
Xem thêm
Cua và tôm - Tản văn Trần Thế Tuyển
Bây giờ theo sắp xếp địa danh mới, gọi chung là lục tỉnh Miền Tây. Trước khi sáp nhập, chúng tôi có chuyến hành hương cửu tỉnh đồng bằng sông Cửu Long và ngộ ra nhiều điều – mừng có, lo có!
Xem thêm
Tản mạn “Đêm trừ tịch”
Tản văn của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Gặp gỡ Trường Sa – yêu hơn Tổ quốc mình
Một hành trình giàu cảm xúc của nhà báo nhà văn Phương Huyền
Xem thêm