TIN TỨC
  • Truyện
  • Bán nhà | Phạm Ngọc Phương

Bán nhà | Phạm Ngọc Phương

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-08-25 07:51:06
mail facebook google pos stwis
1069 lượt xem

CUỘC THI TRUYỆN NGẮN HAY 2022

PHẠM NGỌC PHƯƠNG

Đã qua một năm ngày mất của bà, mấy người con chẳng bao giờ nhìn nhau một lần, nay lại cười nói vui vẻ, tay bắt mặt mừng. Anh em họ tụ họp lại với nhau, bàn tán rôm rả lắm, biết bao chuyện chưa kể, cậu Út phá gia chi tử nay lại về ôm ấp anh chị mình.

Họ bàn chuyện bán nhà, căn nhà mặt tiền tận 16 tỷ, ngu dại gì không đoàn kết để chia 5 xẻ 7 căn nhà từ đường đó.

Ấy thế mà lúc bà còn sống, họ đánh nhau trước mặt bà, đùn đẩy nhau chuyện nuôi bệnh cho bà. Rồi lũ cháu có đứa nào biết bà mình là ai đâu, Tết đến mới thăm bà, ôi thôi chúc bà sống lâu trăm tuổi, phát tài phát lộc rồi phát tiền lì xì cho con luôn nhé.

Lần lượt từng căn nhà gần đó được bán và qua tay nhiều đời chủ, nhưng chỉ có nhà bà là vẫn không ai đến hỏi han. Mấy người con cũng thấy lạ, bàn tính đủ chuyện, đăng lên các diễn đàn, trang thương mại bán nhà. Nhưng kết quả vẫn không khả quan lắm.


Hợp xướng – tranh sơn dầu – Trần Văn Tâm (Trích trong sách Mỹ thuật trẻ TP.HCM lần 1 năm 2009).

Chuyện dần lắng đi, nhà không bán được cũng không sao, để càng lâu giá nhà càng cao thôi, lúc đấy bán được tiền hơn. Hiện nay nhà vẫn để cho cô cháu không chồng mà có con ở, đảm nhận việc dọn dẹp và hương khói cho bà, dù cả năm cô còn không mua nổi một nén nhang. Cuộc sống dần đi vào quỹ đạo, ai ở nhà người nấy, cần mượn tiền thì hỏi thăm nhau. Thật bình yên và hạnh phúc, một đại gia đình chuẩn mực của xã hội hiện nay.

Một chiều đẹp trời, mợ Út gọi cho mấy người con của bà, nói rằng nhà bà có quỷ nên không bán được, phải đi tìm thầy diệt trừ con quỷ trong nhà. Bằng cách nào đó họ liền tin lời mợ Út, họ sợ hãi truyền tai nhau về con quỷ trong nhà bà, nơi mà họ từng ở và lớn lên.

Mợ Út nói sẽ đảm nhận việc tìm thầy, tiền bạc không thành vấn đề, nếu nhà bán được thì cho mợ một ít là mợ vui rồi. Mợ sốt sắng lắm, thầy bà tứ phương đều được mợ mời về lập đàn múa may, bà này dăm ba triệu, thầy kia vài trăm đô, mợ không tiếc mà chi thật mạnh cho chuyện diệt con quỷ đó. Trong đám thầy bà có một ông thầy trông có vẻ tử tế, đưa mợ xấp giấy hôi rình. Nói mợ mỗi ngày đốt một tờ, sau 21 ngày sẽ có tin vui.

Mợ đốt giấy đến cháy cả nhà mà vẫn không thấy ai hỏi đến việc mua nhà.

Ôi thế con quỷ trong nhà mạnh nhỉ, chẳng ai làm gì được nó, bắt nó hiện cái móng chân ra cũng không được.

Tại sao mợ lại chi tiền cho việc này thì mợ chẳng bao giờ nói. Vì sỉ diện cho chồng nên mợ ngậm đắng nuốt cay, nếu bán được nhà thì vợ chồng cậu Út – mợ Út mới trả nợ được. Cậu Út là thằng phá gia chi tử, từ hồi bà còn sống cậu đã cờ bạc đến sạt nghiệp. Bà mất thì cậu còn ngạo mạn, khinh đời nhiều hơn. Cậu thích thì cậu đánh đề, cờ bạc, miệng mồm cậu dẻo lắm, nói ra là ai cũng tin và cho mượn tiền. Cậu tung hô về tài sản thừa kế của mình, yên tâm là cậu mượn cậu sẽ trả. Bán được nhà là cậu mua xe hơi chở mợ đi du lịch. Cậu nói mà không biết ngượng miệng.

Mợ phải làm mọi cách để bán được nhà, trả nợ cho cậu.

Khổ nỗi là con quỷ trong nhà bà nó mạnh quá, biết bao nhiêu thầy bà đến múa hộc cả máu mồm cũng không làm gì được nó.

Nhưng chuyện này con gái lớn của cậu nó biết hết và nhớ rất rõ. Nó hận cậu đến tận xương, nhưng bình thường cậu rất thương vợ con nên nó chẳng thể ghét cậu ra mặt được.

Nó ghét căn nhà từ đường, ghét cả những lần các bác và ba mẹ nó gọi cho nhau, ghét cái cách họ khoe mẽ mình giàu có ra sao, tiền thừa kế nhiều như thế nào. Nó còn nguyền rủa căn nhà đó sẽ không bao giờ bán được, bởi đây chính là căn nguyên của mọi đau khổ từ thời nó còn bé cho đến giờ. Mẹ nó – mợ Út không có lấy một giây phút bình yên, đến giờ mẹ nó vẫn phải làm bục mặt ra để trả nợ. Nó hận căn nhà đó biết bao!

Mợ Út từng quỳ lạy, lau dọn căn nhà đó lúc bà còn sống, dù bà chưa từng mang trầu cau sang đón mợ về. Đến khi mợ muốn có hộ khẩu trong thành phố để dễ xin việc thì các bác chửi rủa mợ là chen chân vô xin chia gia tài. Mãi về sau này cũng vì căn nhà đó mà cậu Út đánh đề, nợ nần chồng chất, nhưng cậu vẫn rất ngạo mạn mà nói rằng cậu có tiền thừa kế từ căn nhà của bà.

Nó hận căn nhà đó biết bao!

Nếu bán được nhà, thì cả họ nó vui. Nhưng chỉ có nó – con gái lớn của cậu Út, ý thức được lần cuối dòng họ này liên lạc cho nhau chính là lúc chia tiền bán nhà.

Có khi con quỷ trong nhà là nó, đứa trẻ hận thù căn nhà này nhất.

Tạp Chí Văn Nghệ TP.HCM số 36

Bài viết liên quan

Xem thêm
Người đàn bà vẽ tranh kiếng – Truyện ngắn Lưu Kiều Nhi
Tôi về đến nhà đúng lúc ba và chị Hai đang hì hục đem mớ tranh kiếng của má ra cất ở nhà kho phía sau. Tôi biết ngay là má có việc đi đâu đó nên hai người họ mới cả gan đến thế. Chị Hai nói má không chịu ở nhà nghỉ dưỡng bệnh, lại lén đi lặt cuống ớt với mấy người đàn bà trong xóm. Ba cười hiền lành bảo: Kệ bả. Bắt bả ở nhà hơn bắt cóc bỏ dĩa. Lại phụ ba một tay, dọn cho xong đống nợ này đi bây!
Xem thêm
Án ma ni thiên ý - Truyện ngắn Ny An
Ở gần cuối xã Xay Xát, đi qua khỏi con dốc sỏi đá bụi bay xám mặt sẽ tới Quán Phật. Hai lùm thiết mộc lan um tùm đứng trước ngõ hút tài lộc, nở bông ngào ngạt mỗi tối. Quán Phật nằm giữa khu vườn thuốc nam, lắp camera từ ngõ vào tới cửa và phòng khách. Bờ tường gắn lưới thép B40 ngăn khu vườn với dải cát trắng trải dài đầy dứa dại, cây bụi và xương rồng gai nhọn tua tủa.
Xem thêm
Một ngày không xảy ra chuyện gì. Truyện ngắn của Wayne Karlin
Dịp kỷ niệm 50 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam, năm 2025, nhà văn Wayne Karlin ở tuổi tám mươi đã viết truyện rất ngắn “Một ngày không xảy ra chuyện gì”, đăng trên báo Washington Spectator với lời giãi bày: “Quãng thời gian tồi tệ nhất mà tôi phục vụ trong lực lượng lính thủy đánh bộ là thời tham chiến ở Việt Nam. Và thời gian đẹp đẽ nhất cũng chính là khi tôi tiếp tục kết nối với đất nước Việt Nam (kể từ sau chiến tranh)”.
Xem thêm
Hoàn lương - Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Khải ôm cái túi vải trên tay, bước ra khỏi cổng trại giam, Khải ngước mặt nhìn lên trời, khoảng trời bao la, trong xanh với những tia nắng đầu ngày tỏa dịu ấm áp, bầu trời bên ngoài cổng trại giam rộng lớn hơn nhiều so với khoảng trời bên trong khuôn viên của khám, dù có những lúc phạm nhân ra ngoài lao động thì cũng không thấy mênh mông đến vậy.
Xem thêm
Miếu thiêng – Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Đà Lạt! Chiều xám đặc, ánh sáng dường như không len nổi qua ngôi miếu bỏ hoang, nhiều năm âm u với những mảng cỏ dại phủ đầy dưới chân, xung quanh là những tầng cây rậm rịt. Bóng tối như trở thành điểm đặc biệt ở nơi này, và một điều nữa là, chẳng ai bén mảng đến đây, bởi không gian lạnh toát và ám mị.
Xem thêm
Công chúa Ngọc Anh – Truyện lịch sử của Nguyễn Thị Việt Nga
Công chúa Ngọc Anh bước ra khỏi cổng chùa Thiên Mụ thì dừng bước. Gót hài hoa di nhẹ lên bậc đá dẫn xuống đường. Nàng thẫn thờ nhìn dòng Hương xanh ngăn ngắt phía dưới đang lững lờ trôi. Giây lát, đôi mắt trong veo lại hướng lên phía dãy núi điệp trùng.
Xem thêm
Thư gửi nhà văn - Truyện ngắn của Đặng Chương Ngạn
Truyện ngắn đăng trên “Viết & Đọc” chuyên đề Mùa Hè 2025
Xem thêm
Luân hồi - Truyện ngắn Nguyễn Đức Hạnh
Truyện ngắn Luân hồi của Nguyễn Đức Hạnh là một bản giao hưởng đầy ám ảnh về sự trả giá của phản bội và sức mạnh vĩnh cửu của lòng trung thành.
Xem thêm
Biển Hồ mênh mông - Truyện ngắn của Đặng Chương Ngạn
Hành trình tìm nhau giữa nghịch cảnh và nỗi đau không biên giới
Xem thêm
Màu áo xanh - Truyện ngắn của Trần Hà Yên
Truyện đăng Văn nghệ Công an & Công an Nhân dân điện tử
Xem thêm
Hương trầm - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Nguồn: Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam số 35 tháng 4 năm 2025, trang 26.
Xem thêm
Biển bỗng khóc òa - Truyện ngắn Nguyễn Đức Hạnh
Biển bỗng khóc òa – truyện ngắn của Nguyễn Đức Hạnh không chỉ là một lát cắt đời sống làng chài ven biển, mà còn là tiếng vọng sâu xa của nỗi niềm con người trước sự đổi thay của thiên nhiên, của lòng người.
Xem thêm
Người tình mã hóa – Truyện ngắn Mai Văn Phấn
Lập nhận bưu kiện vào chiều hôm qua, khi nắng cuối ngày đổ xuống hành lang một màu vàng úa. Anh đặt chiếc hộp xuống sàn, hơi thở dồn dập. Lát sau, anh cẩn thận mở hộp, nhưng ngay khi nhìn thấy dòng chữ in nghiêng trên nắp hộp, toàn thân anh như đông cứng: “Hãy đánh thức em! Tĩnh Lam”.
Xem thêm
Góc khuất cuộc chiến - truyện ngắn của Phạm Minh Mẫn
Rút từ tập truyện ngắn “Giải Nobel thứ bảy”
Xem thêm
Thuyền nhân (The boatman) - Truyện ngắn của Bùi Khánh Nguyên
Kevin tua đi tua lại đoạn video về bài diễn thuyết của chàng sinh viên tên Khanh trên giảng đường đại học Mỹ. Mỗi lần tay bấm nút dừng, Kevin lại thốt lên bực dọc.
Xem thêm
Xóm thốt nốt - Truyện ngắn của Lệ Hồng
Truyện đăng báo Nghệ An số ngày 9-3-2025
Xem thêm
Tình muộn – Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Huân bước chân vào ngôi nhà, ngôi nhà đã 15 năm anh vắng mặt vì thi hành án phạt tù cho tội danh buôn lậu. 15 năm Huân trở về, ngôi nhà vẫn vậy, không gian vẫn không có gì thay đổi, chỉ là cũ kỹ hơn bởi những mảng tường phủ rêu xanh, dưới chân tường hoen ố một lớp màu quằng quện.
Xem thêm