TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ về những dòng sông

Chùm thơ về những dòng sông

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-04-16 14:16:47
mail facebook google pos stwis
4674 lượt xem

Nhằm cổ vũ và lan tỏa cuộc thi “Chuyện của những dòng sông” do VietNamNet tổ chức, Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu dưới đây chùm thơ về những dòng sông và các videoclip hình ảnh về chuyến đi ấp đảo Thiềng Liềng của Đoàn nhà báo nhà văn vào cuối tháng Ba vừa qua.
 

BÙI PHAN THẢO

 

Lòng trôi mấy nẻo

 

Tôi về buổi nắng mênh mang

tơ trời óng ánh trải vàng mặt sông

xôn xao con nước lớn ròng

nhớ ai tím lặn vào trong lục bình

 

Cái thời má đỏ môi xinh

lời chào ngọt lịm đốn tim

đâu rồi

khăn rằn giấu mắt có đuôi

thời gian giấu biệt bóng người nhạt phai

 

Lá rơi bến vắng sông dài

lòng trôi mấy nẻo lạc loài phù sa

nắng tàn

ngày cũng rời xa

chuông chùa níu lại phôi pha

tóc người.

 

 

Tứ tuyệt sông Buông

 

Về sông Buông mà hồn không thả

lòng chẳng níu mà tay không rời

cầu rất ngắn mà mong suốt kiếp

em nép cho gần sát mãi thôi

 

Sông cứ vàng dẫu ngày hạ đỏ

cháy lòng nhau từ thuở tóc xanh

đồi hôm ấy thơm lừng hoa cỏ

chớp mắt thôi đất hóa thị thành

 

Nắng theo trên võng hoàng hôn tím

anh cùng chiều trôi trong mắt nâu

năm ngón thang âm mười bịn rịn

anh ôm tiếng hát một cung sầu

 

Người ơi xin giữ đừng buông nhé

sông kia vẫn chảy một dòng mê

đêm rơi rắc xuống ngàn sao rụng

chút tình sương khói có quay về?

 

 

Về thương ngọn cỏ sông Bồ

 

Đêm đã phủ mặt sông

chỉ ngọn cỏ lau còn thao thức

câu chuyện bắt đầu bằng sự phủ dụ của cơn giông

ngụ ngôn từ ánh chớp

câu kinh trôi dòng buông chiều xuôi

mọc lên, mọc lên một hoan ca

xanh rợi thân

bông trắng phất phơ uống nắng trời

soi bóng sông mà lớn

 

Đêm đã phủ mặt sông

ngọn cỏ chong mắt tìm bóng người sau mây

ngủ yên dưới lòng sông đã mấy năm rồi

khói nhang vẫn ấm

con đã lớn lên mà ba chưa về

cỏ lau gọi tên các anh

dòng sông gọi tên các anh

tiếng mẹ gọi các anh đã khản

thành phố vẫn ngược xuôi dòng đời

những người nằm xuống nơi đầu sông

sông vẫn thơm hương ủ ấm châu thân dưới lòng đất mẹ

trong mắt người thành phố

ánh chiều hôm thôi không buồn ủ rũ

cỏ phải xanh

đời phải đi về phía trước

 

Tôi nhìn ra một bông hoa

lặng lẽ bên bờ xanh thẳm

những người đi những người năm ấy

hồn cỏ hoa thơm mãi đôi bờ.

 

 

NGUYÊN HÙNG

 

Bến sông chiều cuối năm

 

- Chiều gặp nhau anh nhé

Ngày mai Năm Mới rồi...

- Sài Gòn sao nhỏ bé

Ngồi đâu chiều cuối đông?

 

Chở nhau ra bến sông

Bên nhau cùng hóng gió

Ghế xích đu vừa đủ

Làm con thuyền chung chiêng

 

- Anh ơi, cái nhà nghiêng!

- Sóng từ đâu nhiều thế?

Em hồn nhiên như trẻ

Ánh mắt cười ngây thơ

 

Nhìn sang phía kia bờ

Em đặt bao câu hỏi

Dòng sông nghe em nói

Dường như cũng trong theo

 

Con thuyền nào buông neo

Bồng bềnh ôm bến đợi

Chiều cuối năm vời vợi

Thơm nồng những nụ xuân.

 

 

Huế, sông Hương và em

 

Em đưa anh về thăm Huế mới

Thăm Phú Xuân, Thuận Hóa một thời

Trời Ngự Bình xanh cao vời vợi

Nước Hương Giang êm ả lững lờ trôi.

 

Thăm Đại Nội thử làm vua chốc lát

Để cả đời thư thái phận thường dân

Rời đỉnh phù du chung niềm vui thường nhật

Được nói cười thỏa thích giữa người thân.

 

Đi thuyền rồng trên sông đêm nghe hát

Ta ngược dòng về khúc Nam Ai

Cầu Trường Tiền vắt ngang làm khuông nhạc

Mỗi bóng người qua – một nốt nhạc ngân dài.

 

Ta bên nhau suốt chiều dài đất nước

Để Xuân nay dừng chiêm ngưỡng Huế xưa

Thắp nén nhang viếng tiền nhân thuở trước

Hỏi Huế bây giờ đã trẻ lại chưa?

                        *

Em đưa anh về thăm chốn cũ

Tìm lại tuổi xanh áo trắng phượng hồng

Em và Huế đang ngược thời thiếu nữ

Anh xin làm bến đợi phía cuối sông.

 

                                         10-2011

 

Trước sông Tiền mùa nước đỏ 


                                              
Tôi đã qua nhiều suối nhiều sông
Để được dừng lại đây ngắm Cửu Long
                               xé dòng xòe ra chín ngả
Hẳn thiên nhiên muốn chia đều cho con người
                                                                    - tất cả

Lòng ưu ái của đất trời, từ mỗi hạt phù sa…

Tôi yêu con sông nước chảy hiền hòa
Không bãi không đê, chỉ có hai bờ đất
Là hai miệt vườn xanh chạy dài tít tắp
Thuyền buông neo, trái chín đã sẵn chờ…

Nhưng lòng tôi thầm tiếc đến sững sờ
Dòng nước đỏ mải đi làm ngọt biển
Mà vườn Ba Tri phù sa chưa đến
Ruộng Gò Công còn nhiễm mặn chua phèn…

Chiều tạnh giông. Trước sóng đỏ sông Tiền
Tôi như thấy sông Hồng dâng trong ngực
Cầu Thăng Long nối đôi bờ mơ - thực
Bao cuộc hẹn hò in bóng khúc sông sâu

Như thấy núi cao sỏi đá cũng tươi màu
Đất miền Trung xanh nụ cười trẻ lại
Nước từ nay theo bàn chân trai gái
Gột cái nghèo muôn thuở bám ông cha…

Tôi cũng nghe đâu đây từ suối nhỏ Tà Sa
Đến hùng vĩ Sông Đà,
                     mênh mông Đồng Nai thượng

Những dòng sông đang ngày đêm chuyển mình
                           sản sinh dòng năng lượng
Cho mọi nẻo đường ánh điện lóa trăng sao…

Bỗng bên tôi những đợt sóng dội vào
Tàu rẽ nước hay dòng sông trăn trở? 

                                (Tiền Giang, 1984).

 

MỘT SỐ HÌNH ẢNH VỀ CHUYẾN ĐI THỰC TẾ
ĐẾN ẤP ĐẢO THIỀNG LIỀNG (25-26/3/2024)

 

Một thoáng sông Sài Gòn (Chuyện của những dòng sông - phần 1)


 

Cánh chim khát vọng (Chuyện của những dòng sông - phần 2)

Dựng clips: Nguyên Hùng

Mời đọc: Thể lệ Cuộc thi Chuyện của những dòng sông

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm