TIN TỨC

Điên điển đợi ai | Tản văn của Lệ Hồng

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2023-07-02 16:45:48
mail facebook google pos stwis
1179 lượt xem

LỆ HỒNG

Ước vọng cuối cùng của má tôi là được một lần về quê ngoại. Nghe mà buồn lạ! Vì sao mãi đến bây giờ má mới nói ra niềm mong ước ấy. Có vẻ trong mắt má, các con đã trưởng thành, chẳng còn gì lo lắng. Có vẻ đến lúc má đòi được một lần khi tuổi tác đã leo dần lên dốc.

Chính thức thì đây cũng là lần đầu chúng tôi rồng rắn rước má về quê. Như cô Thắm về làng! Một lần ‘xuất giá tòng phu’ nàng đã không quay trở lại, chốn cũ đò xưa nặng niềm thương nhớ ngọt bùi.

Tôi không phải má để cảm nhận sự rung rẩy bồi hồi của người con xa xứ, cũng chưa cảm được mối quan hệ họ hàng mình không giao tiếp bao năm qua. Vài người thân yêu nhất của má, tôi biết đã xa rồi.

 Thế mà, tất cả như vẫn còn đây! Cây ô môi má trèo lên mắc ba chành trốn khi ông ngoại vác roi rượt đuổi. Má kể ngọn roi chưa từng chạm vào người lần nào.  Ông hù cho má bớt nhoi, má bù lỗ bằng cách hái trái ô môi quăng xuống. Ông chỉ việc lụm về chặt ra ngâm rượu. Nghe đồn rượu ô môi bổ ngửa, chất ngọt chát từ mấy khoanh thịt nhỏ tròn nâu làm tăng vị nồng say dịu. Sẵn ai đau lưng đái buốt ngày làm một chun nhỏ cũng được giấc êm tới sáng.

Quê nhà! Đường tìm về tuổi thơ má lại tràn đầy phấn khích trong chúng tôi. Thì ra mình cũng có quê! một chốn nhớ về, lạ lẫm chợt thân thương. Điều đó thay đổi khá nhiều cảm xúc ướt át với mảnh tình quê tôi vừa có được.

Song! Hình ảnh mừng vui quấn lấy nhau cười toe toét, âm thanh ngỡ ngàng rộn rã góc sân chợt ngưng động. Má bươn bả lướt ra sau vườn, nơi hàng cây điên điển nghiêng nhành ra mép nước. Chầm chậm ngồi xuống, chân gần chạm vào bùn, má cứ để thế. Chúng tôi khẽ bước theo, vây quanh gọi, má ơi.

Một khoảng không nào đó đôi mắt ấy đã lạc vào, xa ngái. Giọt nước khô cằn khẽ khàng lăn, cứ trôi tuột dài không cách gì ngăn được. Chúng tôi ngưng thở.

Tiếng nói từ hoang thẳm dội về, nghe như lời tự thú, cô gái đã phụ tình chàng trai. Mối tình với người bác sĩ ấy! Thầm lặng, sâu đậm, nhưng êm nhẹ như cánh hoa vàng nghiêng xoay. Họ hẹn hò ngay bên mép sông rất xa nơi họ ở. Núp dưới tàn cây điên điển, gió sông Hậu thổi rườn rượt mát cả nỗi nhớ nhung. Lời hẹn vàng vọt theo cánh hoa li ti bềnh bồng trong gió, niềm hy vọng monh manh chòng chành đôi trái tim yêu.

 Khi biết nàng phải sang sông theo chồng, bỏ anh lại dưới nhành điên điển. Anh muốn cùng nàng làm cuộc đào thoát thật xa. Tuổi thơ tắm nước sông Hậu ngọt ngào, ăn canh chua cá bông lau bông điên điển, chạy nhảy theo cánh bướm trong nắng chiều loang loáng, cô ý tá miệt vườn sao có thể bỏ lại tất cả!

Ôm cuộc tình đó cho đến ngày nàng trở lại, tôi không chắc mình có đủ lời thi ca nào. Để biết rằng! yêu thật sự một người là vượt qua cả không gian thời gian, dù hình bóng đó lất lây trong ký ức. Tôi tin nàng vẫn canh cánh bên lòng cả tuổi xuân hoa mộng, khi niềm hạnh phúc từng trôi qua đời thật nhọc nhằn đớn đau.

Má đã cố níu giữ cho riêng mình một mảnh tình thơ không hồi kết.

Một đời yêu! Má dành cho cuộc hôn nhân hai gia đình hẹn ước, di nguyện buộc ràng thắt nghẽn trái tim thơ.

Một đời si! Má dành cho cánh hoa vàng bảng lãng. Dẫu biết chẳng thể gặp lại người xưa, dẫu đã cố chôn vùi kỷ niệm. Đến một ngày, tiềm thức yêu thương chợt quay về lối cũ, má một mình ngồi nhớ cố hương trong rạn vỡ u hoài. Chúng tôi lặng lẽ trong từng giọt nhớ bẽ bàng.  Mã đã từng yêu!

Thế nhưng, tình yêu đẹp có thể mất đi? Hay ta nén nó vào tâm tưởng. Nếu may mắn, hạnh phúc đương thời trổ hoa như một bản tình ca khoe sắc, tình yêu xưa sẽ bạc màu dĩ vãng. Còn không may, hình ảnh đắm chìm thả nổi theo những cơn sóng ngầm trôi dạt, rồi chực chờ quật ngã cuộc đời không như ý.

Má đã vững vàng vượt qua sóng dữ. Một trái tim mỏng manh như vẻ ngoài đôi khi được dệt nên bằng sợi tơ mẫu tử, lóng lánh óng ả như sương mà dạn dày năm tháng. Không lời ca thán, không để nước mắt rơi bởi hoa rơi, chúng tôi đã quá vô tình!

Nỗi nghẹn ngào vay mượn từ cuộc đời không tình yêu cứ dâng nấc bóp nghẽn tim tôi. Tuy chúng tôi đã chưa hề bước qua lối mòn đó dù chỉ một lần.

Cứ như má sợ! Dấu ấn xưa rực đỏ như trời chiều bàng bạc cuối tây, sợ ánh hoàng hôn tím phủ lên cuộc đời các con mình. Má đã dạy chúng tôi sống không hề là tấm gương soi đã ố vàng. Nó là của má, chỉ riêng má thôi.

Tôi đi dọc triền sông, chân không dò dẫm mạch nước quê mình. Hương vị tôi chưa từng được nếm. Tôi vốc nước sông vàng phù sa ấp vào mặt, nghẹn mà ấm nóng.

Gió trưa êm dịu, màu sông quê trải thảm hoa vàng điên điển, hình ảnh này như địa đàng ru nồng giấc ngủ trưa hè. Tôi và chiếc võng, Má cười đong đưa.

Bỗng thấy mình may mắn vì được chọn lựa, bỗng thấy đời vui vì đã góp mặt trong thời khắc này. V,, bỗng thấy mình hạnh phúc vì là con Má.

Nguồn: Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh

Bài viết liên quan

Xem thêm
Xứ nhãn du ký – Bài viết của Phan Anh
Theo con đường trên mặt đê phía tả ngạn sông Hồng chúng tôi xuôi về phố Hiến để đến với vùng đất nổi tiếng một thời của xứ đàng ngoài mà từng được người đời truyền tụng là tiểu Tràng An và đi liền cùng với câu ca “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”.
Xem thêm
Bữa cơm ân tình giữa lòng thủ đô
Trong khuôn khổ chuyến đi về thủ đô tham dự Kỉ niệm 8 năm thành lập và sơ kết 6 tháng đầu năm 2025 của CỘNG ĐỒNG TÌNH NGUYỆN VIỆT NAM, rất nhiều sự kiện đã diễn ra và đều vô cùng ý nghĩa, trong đó có sự kiện Hoàng Xuân được ăn bữa cơm thân mật cùng với Giáo sư, Anh hùng Lao động, Nhà khoa học Nguyễn Anh Trí.
Xem thêm
Đêm thơ “tứ thuỷ” – Ký của Trần Thế Tuyển
Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển vừa gửi qua Zalo cho Văn chương TP.HCM bài viết nóng hổi về Đêm thơ “Tứ Thuỷ” diễn ra ở Tuy Hoà tối 17/8/2025.
Xem thêm
Nhớ mãi Bác cả Trọng
Vẫn biết đó là quy luật muôn đời của tạo hoá, nhưng khi nghe tin “Bác cả Trọng” – Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng, nguyên Trưởng Ban đại diện phía Nam Báo Quân đội nhân dân về với tổ tiên, chúng tôi không khỏi bàng hoàng…
Xem thêm
Cầu siêu giữa đại ngàn
Bài viết dưới đây của Đại tá nhà văn Trần Thế Tuyển ghi lại những cảm xúc sâu lắng của một người lính già tại lễ cầu siêu đặc biệt giữa đại ngàn Trường Sơn, nơi hội tụ nghĩa tình đồng đội và lòng tri ân sâu sắc.
Xem thêm
Miền ký ức giữa rừng đước Cần Giờ
Hướng tới ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7, Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu bài viết của nhà văn Đậu Thanh Sơn về vùng đất Cần Giờ – nơi từng là căn cứ địa của Trung đoàn 10 Đặc công Rừng Sác.
Xem thêm
Cua và tôm - Tản văn Trần Thế Tuyển
Bây giờ theo sắp xếp địa danh mới, gọi chung là lục tỉnh Miền Tây. Trước khi sáp nhập, chúng tôi có chuyến hành hương cửu tỉnh đồng bằng sông Cửu Long và ngộ ra nhiều điều – mừng có, lo có!
Xem thêm
Tản mạn “Đêm trừ tịch”
Tản văn của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Gặp gỡ Trường Sa – yêu hơn Tổ quốc mình
Một hành trình giàu cảm xúc của nhà báo nhà văn Phương Huyền
Xem thêm
Không thể - Trần Thế Tuyển
Không thể – một khúc nhớ lặng lẽ nhưng chan chứa yêu thương và tri ân của Đại tá, nhà báo Trần Thế Tuyển dành cho Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng
Xem thêm
Ngòi bút thi sĩ giữ lửa nghề báo: Một trăm năm mãi xanh
Chuyên mục Tiếng nói nhà văn của báo Văn nghệ, số 25, ngày 21/6/2025
Xem thêm
Ngày của sự sinh thành - Bút ký của Lê Thị Tuyết
Bài viết về ngày 30/4/1975 và những năm tháng không thể nào quên
Xem thêm
“Quan trí” - Bút ký của Lê Thanh Huệ
Nguồn: Báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 3193
Xem thêm
Vì yêu mến chữ yêu người yêu văn
Bút kí của LA GIANG (Nguyễn Minh Đức)
Xem thêm
Trước bóng tiền nhân – Ký của Nguyên Hùng
Bài đăng Tạp chí Sông Lam, số tháng 5 năm 2025
Xem thêm
Cây bàng vuông trên đất Hải Châu
Về quê, tôi nhận được tin nhắn của Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát Nguyên Chính uỷ Vùng 5 Hải quân “Trân trọng mời anh dự lễ trồng bàng vuông do Mặt trận Tổ quốc huyện đảo Trường Sa tặng“. Đúng giờ chúng tôi đến ngôi nhà nhỏ của Chuẩn Đô đốc nằm cạnh dòng kênh nhỏ bên bờ biển Thịnh Long nổi tiếng, thơ mộng. Đồng đội, bạn học và bà con nội ngoại của chủ nhà đã tề tựu đông đủ. Phần lớn là cựu chiến binh (CCB) lớn tuổi quân phục hải quân trắng tinh với đường viền màu xanh da trời thân thuộc.Gặp nhau là quý rồi. Một CCB cao niên mặc quân phục Hải quân nhắc lại lời của Người Anh Cả quân đội – Đại tướng Võ Nguyên Giáp làm mọi người rưng rưng. Tôi thấy đôi mắt Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát đỏ hoe. Càng thấy việc làm của vị tướng Hải quân này có ý nghĩa.Chỗ quen biết từ lâu (anh trai Ngô Văn Phát học cấp 3 cùng liên khoá với chúng tôi), Ngô Văn Phát bộc bạch:• Có thể nói cả đời quân ngũ, tôi gắn bó với biển đảo. Năm 2024 thăm lại Trường Sa. Bà con và đồng đội tặng cây bàng vuông. Tôi mang về quê trồng để ghi nhớ những năm tháng gắn bó với Trường Sa, biển đảo. Khi làm báo QĐND, tôi có dịp làm việc với Ngô Văn Phát và đơn vị của anh- những chiến sĩ Hải quân như cây phong ba, bàng vuông giữa biển cả. Người con trai có dáng nhỏ thó, nhanh như sóc từ làng quê “ chân lấm tay bùn” trở thành vị tướng chỉ huy tài ba như đồng đội của anh khen tặng. Trở về đời thường, Ngô Văn Phát sống bình dị như bao chàng trai miền sông nước này. Luôn hướng về quê hương, góp sức xây dựng nông thôn mới, Ngô Văn Phát còn trực tiếp làm Chủ tịch Ban liên lạc cựu học sinh THPT B Hải Hậu tại TP.HCM và khu vực phía Nam. Dưới sự hướng đạo của vị tướng – cựu học sinh này, hội cựu học sinh THPT B Hải Hậu đã làm được nhiều việc cho quê hương, cho ngôi trường nơi có cây gạo đã đi vào truyền thuyết.“Cây gạo trường ta“ của nhạc sĩ An Hiếu (phổ thơ TTT) đã trở thành ca khúc truyền thống nơi mảnh đất “tầm tang“ giàu đẹp.Cây bàng vuông được Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát trồng cạnh dòng kênh nơi mảnh đất địa linh sinh nhật kiệt.Mảnh đất miền hạ sông Ninh, cách nay 500 năm tứ tổ khai sáng và cửu tộc lập nghiệp, trong đó có tổ cả của người viết bài này- Cụ Trần Vu – Dinh điền sứ thời hậu Trần. Mảnh đất ấy cách đây vài trăm năm quan triều Nguyễn – nhà thơ NGUYỄN CÔNG TRỨ đã đến đây dẫn dắt cư dân khai phá lập nên miền đất mới. Địa linh sinh nhân kiệt nơi này đã sản sinh ra nhiều “nhân vật nổi tiếng”. Tên tuổi của họ gắn với sự cống hiến cho đất nước như: các vị tướng: Trần Thanh Huyền (Chính uỷ Quân chủng Hải quân) Trần Văn Xuyên (Phó Tư lệnh Quân chủng Hải quân); Ngô Văn Phát (Chính uỷ vùng 5 Hải quân)… và những người “nổi tiếng“ khác: Trần Văn Nhung (nhà toán học đầu đàn- TTBGD); BS Trần Đông A (bàn tay vàng ngành phẫu thuật Việt Nam); Trần Minh Oanh, Nguyễn Văn Tuấn (Chủ tịch tỉnh); Phạm Tất Thắng (Chủ tịch – Bí thư huyện uỷ)… Lễ trồng cây bàng vuông Trường Sa ở quê hương Chuẩn Đô đốc chỉ mang tính biểu tượng. Thông điệp mà Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát gửi gắm; đó là sự tri ân với đất và người.Đất là nơi chôn nhau cắt rốn – quê cha đất tổ của anh. Người là bậc sinh thành, thầy cô giáo cũ, bà con cô bác đã góp phần nuôi dưỡng, giáo dục anh nên người – cho quân đội vị tướng nhân hậu và nghĩa tình. Và còn nữa, những đồng đội của anh; trong đó có cả những người không trở về sau ngày toàn thắng.Cây bàng vuông do quân dân Trường Sa tặng Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát sẽ xanh tươi, đơm hoa kết trái, bồi thêm sức sống của vùng đất “ địa linh sinh nhân kiệt“ này. Đó là biểu tượng về chủ quyền biển đảo thiêng liêng của tất cả chúng ta- những cư dân sống trên dải đất hình chữ S thân yêu.Hải Hậu, cuối tháng 5-2025
Xem thêm
Văn chương và lòng yêu nước
Với bài viết “Cờ Tổ quốc trong trái tim tôi”, nhà thơ Trần Xuân Hóa (Đảng bộ phường Cát Lái) vừa được trao giải Khuyến khích tại cuộc thi viết cảm nhận “Quốc kỳ Tổ quốc Việt Nam”
Xem thêm