TIN TỨC

Không ai bị bỏ lại

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2022-03-05 17:33:31
mail facebook google pos stwis
3187 lượt xem

BÀI DỰ THI BÚT KÝ “NHỮNG HY SINH THẦM LẶNG”

Bs Nguyễn Thành Úc

​(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) - Nhớ lại những thời khắc nguy nan khi cơn bão Covid-19 tràn về miền Nam, chúng ta không thể nào quên các thầy thuốc tuyến đầu đã ngày đêm giành giật lại cuộc sống của người bệnh trước bàn tay thần chết.

 

Bé mới chào đời đã không còn mẹ

​Ngày 25/10/2021, chị T.T.C.L. quê ở Trà Vinh, đang mang thai 34 tuần, cùng chồng được đưa vào cách ly tại khu cách ly của Sở Y tế tỉnh Tiền Giang vì mắc COVID-19.

Sau một ngày nằm viện, chị L. đột ngột có dấu hiệu mệt, khó thở, oxy trong máu tụt. Bệnh viện đã hội chẩn khẩn cấp với bệnh viện Sản, các bác sĩ quyết định mổ lấy thai sớm để hy vọng cứu được mẹ lẫn con.

Ngay sau mổ bé ra, bé thở yếu, tím môi, không thở nổi nên bé được chuyển sang khoa hồi sức tích cực, chống độc nhi để tiếp tục điều trị. Còn chị L thì không may đã tử vong sau đó vì suy hô hấp nặng không hồi phục.

 Trước hoàn cảnh em bé là người con duy nhất của chị L. còn lại, nên các bác sĩ hồi sức nhi đã tập trung tối đa nhân lực và phương tiện thuốc men để cứu cháu, bù đắp cho gia đình chị L một phần nào niềm an ủi cuối cùng. Bé vừa sinh non, vừa suy hô hấp, có khả năng bé bị tổn thương não nặng do não thiếu oxy nên các bác sĩ quyết định sử dụng phương pháp hạ thân nhiệt chủ động ngoại biên, tức làm lạnh có kiểm soát nhiệt độ cơ thể bé, nhằm cứu tế bào não của bé càng sớm càng tốt trong vòng 6 giờ sau sinh. Tình trạng bé ổn dần, bú tốt, hết khó thở.

      Bác sĩ Võ Hữu Đức, trưởng khoa hồi sức và chống độc Nhi nhớ lại: “Khi bé chào đời không có người thân nào bên cạnh do cha bé đang trong khu vực cách ly, những người thân khác thì đang ở quê ở rất xa, tận Trà Vinh, không cách nào có thể đến được bệnh viện. Mọi việc chăm sóc, nuôi dưỡng bé đều do các bác sĩ và nhân viên điều dưỡng thay nhau giúp" .

     Hai tuần sau, trong buổi chiều muộn, có một người đàn ông gầy nhom, đôi mắt to tròn, tóc dài tận mang tai, anh ấy vừa xuất viện từ bệnh viện dã chiến sau hơn nửa tháng trời cách ly điều trị Covid-19, anh chạy như bay qua phòng hồi sức nhi. Anh vừa thở hổn hển vừa gỏ cửa phòng hồi sức, anh nói muốn gặp và đón con về. Bs Võ Hữu Đức từ phòng bệnh bước ra, nghe người cha trình bày đúng tên mẹ, địa chỉ của cháu bé, nên bế bé ra giao cho người cha. Người cha lần đầu gặp con, hai tay luống cuống đón con từ tay bác sĩ, anh nhìn thấy đứa con trai trắng hồng bụ bẫm, hai gò má phúng phính, miệng cười chúm chím ngước nhìn cha, nước mắt người cha chực trào ra, anh lắp bắp nói với bác sĩ: “Em cám ơn bác sĩ và các cô ở đây nhiều lắm, không có bác và các cô điều dưỡng ở đây cứu cháu, chắc là cháu theo mẹ nó luôn rồi!”.

          Bác sĩ Loan Anh, người chăm sóc bé hổm rày cũng chạy đến, tay cầm một ít tiền đưa cho người cha, nói: “Đây là số tiền còn lại của các các nhà hảo tâm đã gửi tặng bé. Người ta biết hoàn cảnh của bé nên nhờ các anh chị ở khoa mua sữa, quần áo, khăn, tã cho cháu nửa tháng nay, anh cất để dành tiếp tục lo cho bé nhé!”.

          Mặc dù chị L đã ra đi mãi mãi, nhưng một mầm sống vô giá mà chị để lại cho đời được các thầy thuốc khoa nhi giành lấy từ tay thần chết, bé là một chứng nhân đặc biệt nhắc nhở chúng ta không bao giờ được quên những thời khắc bi thương nhưng kiên cường đã qua, để chúng ta sống tốt hơn, thương yêu nhau nhiều hơn.

 

Bé là máu thịt của vợ chồng em

​Tháng 12/ 2021 bé Nguyễn Thị Diễm Ng., 14 tháng tuổi, vào khoa hồi sức nhi bệnh viện Tiền Giang vì khó thở, xét nghiệm Covid dương tính. Ba của bé Ng. cho bác sĩ biết là em bị bại não từ lúc mới sinh, 6 ngày nay bị sốt, ho, khó thở nên đưa vào bệnh viện. Bác sĩ khám thấy bé khó thở rút lõm ngực, oxy máu tụt còn từ 88% đến 92%, chảy máu mũi, co gồng liên tục, nên chẩn đoán là Viêm phổi nặng, nhiễm SARS-CoV2 ngày thứ 6, tim bẩm sinh, cao áp phổi, bại não, rối loạn đông máu, suy dinh dưỡng nặng. Đây là tình trạng bệnh rất nặng ở bệnh nhân nhiều bệnh nền, hy vọng cứu sống rất mong manh. Bác sĩ trực cho bé tiếp hơi bằng oxy áp lực cao, thuốc kháng đông, kháng sinh, chống co giật. Gương mặt ba bé Ng. lo lắng lắm, anh nói với bác sĩ hãy cố gắng cứu cháu: “Người làm cha làm mẹ nào cũng rất thương con, nếu người khác nhìn vào con em thì biểu bỏ đi đừng tiếc, nhưng với em sinh mạng của con em vô cùng quý giá, là máu thịt của vợ chồng em mà”. Bác sĩ trực trấn an: “Anh an tâm, chúng tôi chưa từng bỏ cuộc, còn nước còn tát, thậm chí hết nước vẫn cố vét, phải cứu sống bằng được bệnh nhân”. Bác sĩ trực báo cáo với trưởng khoa Võ Hữu Đức và xin hội chẩn với tuyến trên để cân nhắc việc dùng thuốc kháng virus loại chích tĩnh mạch cho cháu, vì thuốc này không được dùng cho trẻ dưới 18 tuổi, mà chưa có thuốc khác hay thế. Các bác sĩ hội chẩn quyết định dùng thuốc kháng virus sớm sau khi cân nhắc giữa tác dụng phụ không tốt của thuốc và tính mạng của bé. Cứu sống bé là ưu tiên hàng đầu, còn tác dụng phụ thì có thể can thiệp sau này. Sau khi truyền liều đầu tiên, bé bớt khó thở dần dần, các chỉ số sinh tồn cải thiện nhanh chóng. May mắn bé không cần thở máy và dần ổn định sau 16 ngày điều trị. Xét nghiệm PCR của bé dương tính kéo dài, nhưng tải lượng virus rất thấp CT 32,21%, vì vậy ba của Ng. xin cho bé được xuất viện, về nhà tiếp tục cách ly theo sự hướng dẫn của trạm y tế xã.

      Trong đại dịch Covid-19 tại Tiền Giang, ​không một ai bị bỏ lại dù là bé mới chào đời, hay bé bị bại não, những tưởng bỏ đi sẽ nhẹ nhàng hơn, nhưng tất cả đều được cứu sống một cách kỳ diệu, đó không chỉ là trách nhiệm của người thầy thuốc mà chính là thiên chức nghề nghiệp của các thầy thuốc, đặc biệt là những thầy thuốc ở tuyến đầu chống dịch.

​​​N.T.U

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi bốn mươi, một mùa lặng lẽ nở hoa – Tản văn Hồng Loan
Bốn mươi. Một chiều thu nào đó, trong làn nắng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, chợt nghe ai đó gọi mình là “cô”, như một lời đánh thức dịu dàng. Mình khựng lại, không phải vì buồn, chỉ là một khoảnh khắc nhận ra: tuổi trẻ đã khẽ khàng rời đi, như cơn gió cuối hạ, nhẹ tênh nhưng đủ để làm lòng người thổn thức.
Xem thêm
Hương cốm xưa của mẹ – Tạp bút Võ Văn Trường
Mỗi lần có dịp ra Hà Nội trong tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả. Điều ấy cũng không mấy khó hiểu bởi tôi vốn là đứa trẻ sinh ra từ đất Bắc, mẹ là cô gái Hà thành đem lòng yêu mến và đến với ba tôi một cán bộ miền Nam tập kết. Hà Nội thật đẹp và quyến rũ, nhất là vào thu. Ngồi cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm rồi lòng vòng những con phố cổ, tôi chợt nhận ra cứ đến tiết thu Hà Nội đâu chỉ có “hoa sưa thơm ven mặt hồ…” như lời hát trong “mối tình đầu” của nhạc sỹ Thế Duy mà Hà Nội còn là “vương quốc” mộng mơ của những gánh hàng hoa và Hà Nội của mùi hương cốm mới.
Xem thêm
Trở lại xứ sở Chùa Vàng
Ba thập kỷ sau, tôi trở lại Thái Lan không chỉ với tư cách du khách, mà còn là người kết nối văn hóa giữa hai dân tộc Việt – Thái, vốn có nhiều “mẫu số chung” về phong tục, tập quán và tôn giáo.
Xem thêm
Chuyện tình trắc trở của hai nghệ sĩ nổi tiếng quê Quảng Trị
Nhân đọc tập bút ký: “Đời như tiểu thuyết” của Trương Đức Minh Tứ
Xem thêm
Cả một trời thương - Tản văn Vừ Thị Mai Hương
Đến Hà Giang, bạn sẽ thấy. Hà Giang đẹp trong veo như nắng sớm bản Phùng, hiên ngang kiên cường như đá núi Đồng Văn và dịu dàng như ánh chiều rơi trên dòng Nho Quế. Hà Giang, như một nàng tiên bí ẩn mà cả đời bạn sẽ không bao giờ hiểu được hết, sẽ không bao giờ đi được đến tận cùng.
Xem thêm
Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh
“Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh” – bài phiếm đàm của Phạm Minh Mẫn, từ một truyền thuyết quen thuộc, đã mở ra nhiều liên tưởng bất ngờ.
Xem thêm
Khát vọng hòa bình – Ký của Nguyễn Minh Ngọc
Từ một nữ sinh Châu Sa giàu nghị lực đến vị Bộ trưởng Ngoại giao của Chính phủ Cách mạng lâm thời, rồi Phó Chủ tịch nước, cuộc đời bà là bản hùng ca về trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
Xem thêm
Văn hóa công trình
Nguồn: Báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 34 (3417) ra thứ bảy ngày 23/8/2025.
Xem thêm
Tổ quốc trên hết
Tùy bút của Đại tá, nhà thơ TRẦN THẾ TUYỂN
Xem thêm
Xứ nhãn du ký – Bài viết của Phan Anh
Theo con đường trên mặt đê phía tả ngạn sông Hồng chúng tôi xuôi về phố Hiến để đến với vùng đất nổi tiếng một thời của xứ đàng ngoài mà từng được người đời truyền tụng là tiểu Tràng An và đi liền cùng với câu ca “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”.
Xem thêm
Bữa cơm ân tình giữa lòng thủ đô
Trong khuôn khổ chuyến đi về thủ đô tham dự Kỉ niệm 8 năm thành lập và sơ kết 6 tháng đầu năm 2025 của CỘNG ĐỒNG TÌNH NGUYỆN VIỆT NAM, rất nhiều sự kiện đã diễn ra và đều vô cùng ý nghĩa, trong đó có sự kiện Hoàng Xuân được ăn bữa cơm thân mật cùng với Giáo sư, Anh hùng Lao động, Nhà khoa học Nguyễn Anh Trí.
Xem thêm
Đêm thơ “tứ thuỷ” – Ký của Trần Thế Tuyển
Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển vừa gửi qua Zalo cho Văn chương TP.HCM bài viết nóng hổi về Đêm thơ “Tứ Thuỷ” diễn ra ở Tuy Hoà tối 17/8/2025.
Xem thêm
Nhớ mãi Bác cả Trọng
Vẫn biết đó là quy luật muôn đời của tạo hoá, nhưng khi nghe tin “Bác cả Trọng” – Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng, nguyên Trưởng Ban đại diện phía Nam Báo Quân đội nhân dân về với tổ tiên, chúng tôi không khỏi bàng hoàng…
Xem thêm
Cầu siêu giữa đại ngàn
Bài viết dưới đây của Đại tá nhà văn Trần Thế Tuyển ghi lại những cảm xúc sâu lắng của một người lính già tại lễ cầu siêu đặc biệt giữa đại ngàn Trường Sơn, nơi hội tụ nghĩa tình đồng đội và lòng tri ân sâu sắc.
Xem thêm
Miền ký ức giữa rừng đước Cần Giờ
Hướng tới ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7, Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu bài viết của nhà văn Đậu Thanh Sơn về vùng đất Cần Giờ – nơi từng là căn cứ địa của Trung đoàn 10 Đặc công Rừng Sác.
Xem thêm
Cua và tôm - Tản văn Trần Thế Tuyển
Bây giờ theo sắp xếp địa danh mới, gọi chung là lục tỉnh Miền Tây. Trước khi sáp nhập, chúng tôi có chuyến hành hương cửu tỉnh đồng bằng sông Cửu Long và ngộ ra nhiều điều – mừng có, lo có!
Xem thêm
Tản mạn “Đêm trừ tịch”
Tản văn của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Gặp gỡ Trường Sa – yêu hơn Tổ quốc mình
Một hành trình giàu cảm xúc của nhà báo nhà văn Phương Huyền
Xem thêm