TIN TỨC

Nghệ sĩ Bảo Anh đang trên đường trở về quê nhà

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2023-10-07 12:58:37
mail facebook google pos stwis
1337 lượt xem

BÍCH NGÂN

Nghệ sĩ Bảo Anh

Sáng hôm qua, tôi đến Chùa Giác Lâm viếng nghệ sĩ Bảo Anh. Ngôi chùa tọa lạc trên một khuôn viên thật rộng. Phải đi bộ trên một lối đi dài mới tới chỗ quàng quan tài người mất. Lễ tang không nhận phúng điếu. Năm bảy vòng hoa viếng và khoảng vài chục người có mặt. Tôi không biết ai trong số đó và cũng không ai biết tôi. Tôi có hỏi một người đang quán xuyến mọi việc là đại điện Đoàn Hương Tràm đến chưa, người ấy bảo đang trên đường đến. Tôi thắp một nén nhang viếng người nghệ sĩ đồng hương, rồi tần ngần nhìn nắng tràn lên những tấm ảnh của Bảo Anh khi anh thủ diễn nhiều vai trên một vòng hoa viếng. Nắng cũng tràn lối đi, những lối đi mà khi còn tại thế, có lẽ nghệ sĩ Bảo Anh chưa kịp đặt chân bởi những bận rộn nghề và tất bật đời.

Tôi có hai lần đưa người thân trở về quê nhà trên chuyến xe tang và trên xe cứu thương.

Một lần tôi cùng theo xe tang đưa ông nội của các con tôi về nơi mà ông từng nương náu một quãng đời, nơi còn mảnh đất cưu mang thân xác ông, nơi tình cốt nhục chờ đón ông. Một chuyến đi thật dài và buồn thảm, dù ông mất ở tuổi già. Sau đó thật lâu tôi có viết truyện ngắn “Trăng bạc” ( truyện được in trên Báo Văn nghệ) và mỗi khi một người quen biết đưa người thân “trở về quê nhà” trên cỗ xe tang tôi thường liên tưởng đến hình ảnh ánh trăng giá lạnh của đời người…

Lần thứ hai, tôi đưa xác một người anh bà con, một người anh hiền lành có tấm lòng thơm thảo lên xe cứu thương từ bệnh việnThống Nhất trở về tận Năm Căn. Lần này nỗi đau dậy sóng, bởi lẽ ra anh tôi không phải ra đi đột ngột như thế nếu được cứu chữa đúng cách và kịp thời. Cũng thật lâu sau đó, tôi viết truyện “Một đám rước” (truyện cũng đăng trên Báo Văn nghệ).

“Một đám rước”, dường như có những tương đồng với “đám rước” khi thân xác nghệ sĩ Bảo Anh được trở về quê nhà, về U Minh, Cà Mau, nơi chôn nhau cắt rốn của anh.

Tôi biết nghệ sĩ Bảo Ảnh không nhiều. Chỉ loáng thoáng trong những sự kiện của Sân khấu. Nhưng tôi không thể quên, tinh thần “màu cờ sắc áo” của anh trỗi lên ngùn ngụt khi Đoàn Cải lương Hương Tràm tham gia Hội diễn Sân khấu cải lương chuyên nghiệp toàn quốc năm 2009 được tổ chức tại TP.HCM, dù Bảo Anh đã thường trú và hoạt động nghề nghiệp tại TP này. Lần đó, Đoàn cải lương Hương Tràm trình diễn vở “GÓC KHẤT TRÁI TIM” mà tôi là tác giả kịch bản chuyển thể cải lương Hoàng Song Việt, đạo diễn NSND Trần Ngọc Giàu.

Tôi nhớ, đêm diễn tại Nhà hát kịch TP. Hồ Chí Minh đông người xem. Hội trường im phăng phắc với những tràng vỗ tay kéo dài. “Góc khuất trái tim”, là thông điệp sáng rõ: Ai cũng có góc khuất của riêng mình. Chiến tranh đã khép lại và lùi xa. Không thể hàn gắn được những mất mát đổ vỡ nếu như không mở lòng, không đủ bao dung, không biết đặt lợi ích cộng đồng, lợi ích dân tộc lên nỗi đau cá nhân mà nhân vật chính, một người suốt đời vì dân vì nước nói: “Nếu chúng ta cứ chăm chăm nhìn vào quá khứ thì tương lại sẽ bước những bước thụt lùi”.

Tôi vẫn còn nhớ, khi tôi bước ra khỏi Nhà hát, nghệ sĩ Bảo Anh “phục kích” sẵn đâu đó, nhào lại ôm vai tôi, chúc mừng. Và thêm một phen bất ngờ, khi tôi đã về nhà, đã leo lên giường, tôi nhận được số điện thoại lạ và khi nghe máy, lại là Bảo Anh. Anh nói như hét: “Vở diễn của mình được Ban giám khảo cho điểm rất cao. Thế nào mình cũng có huy chương!”, dù ngày hôm sau, sau một buổi họp báo lùm xùm, thì vở “Góc khuất trái tim” không nhận được Huy chương nào cho vở diễn, dù nhiều năm sau, cho đến năm 2015, sau 30 năm với 5, 6 lần tham gia hội diễn sân khấu cải lương chuyên nghiệp toàn quốc, Đoàn Cải lương Hương Tràm mới nhận Huy Chương vàng vở “Dòng Xoáy” (kịch bản Bích Ngân, chuyển thể cải lương Hoàng Song Việt, đạo diễn Lịch Sử, Đoàn cải lương Hương Tràm), nguyên Trưởng đoàn, NSUT Minh Hoàng vẫn còn nhắc lại cái “góc khuất” của những trái tim làm nghề.

Giờ này, có lẽ linh hồn nghệ sĩ Bảo Anh đã đi “tiền trạm” và dừng lại thắp hương bên mộ nghệ sĩ Cao Văn Lầu, mộ tác giả Trọng Nguyễn ở Bạc Liêu, rồi sẽ ghé lại “đại bản doanh” Đoàn Cải lương Hương Tràm tại thành phố Cà Mau, nơi níu giữ tâm hồn anh, trước khi về U Minh, mảnh đất cưu mang thân xác mình.

Thủ Đức, sáng ngày 7/10/2023.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Trước bóng tiền nhân – Ký của Nguyên Hùng
Bài đăng Tạp chí Sông Lam, số tháng 5 năm 2025
Xem thêm
Cây bàng vuông trên đất Hải Châu
Về quê, tôi nhận được tin nhắn của Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát Nguyên Chính uỷ Vùng 5 Hải quân “Trân trọng mời anh dự lễ trồng bàng vuông do Mặt trận Tổ quốc huyện đảo Trường Sa tặng“. Đúng giờ chúng tôi đến ngôi nhà nhỏ của Chuẩn Đô đốc nằm cạnh dòng kênh nhỏ bên bờ biển Thịnh Long nổi tiếng, thơ mộng. Đồng đội, bạn học và bà con nội ngoại của chủ nhà đã tề tựu đông đủ. Phần lớn là cựu chiến binh (CCB) lớn tuổi quân phục hải quân trắng tinh với đường viền màu xanh da trời thân thuộc.Gặp nhau là quý rồi. Một CCB cao niên mặc quân phục Hải quân nhắc lại lời của Người Anh Cả quân đội – Đại tướng Võ Nguyên Giáp làm mọi người rưng rưng. Tôi thấy đôi mắt Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát đỏ hoe. Càng thấy việc làm của vị tướng Hải quân này có ý nghĩa.Chỗ quen biết từ lâu (anh trai Ngô Văn Phát học cấp 3 cùng liên khoá với chúng tôi), Ngô Văn Phát bộc bạch:• Có thể nói cả đời quân ngũ, tôi gắn bó với biển đảo. Năm 2024 thăm lại Trường Sa. Bà con và đồng đội tặng cây bàng vuông. Tôi mang về quê trồng để ghi nhớ những năm tháng gắn bó với Trường Sa, biển đảo. Khi làm báo QĐND, tôi có dịp làm việc với Ngô Văn Phát và đơn vị của anh- những chiến sĩ Hải quân như cây phong ba, bàng vuông giữa biển cả. Người con trai có dáng nhỏ thó, nhanh như sóc từ làng quê “ chân lấm tay bùn” trở thành vị tướng chỉ huy tài ba như đồng đội của anh khen tặng. Trở về đời thường, Ngô Văn Phát sống bình dị như bao chàng trai miền sông nước này. Luôn hướng về quê hương, góp sức xây dựng nông thôn mới, Ngô Văn Phát còn trực tiếp làm Chủ tịch Ban liên lạc cựu học sinh THPT B Hải Hậu tại TP.HCM và khu vực phía Nam. Dưới sự hướng đạo của vị tướng – cựu học sinh này, hội cựu học sinh THPT B Hải Hậu đã làm được nhiều việc cho quê hương, cho ngôi trường nơi có cây gạo đã đi vào truyền thuyết.“Cây gạo trường ta“ của nhạc sĩ An Hiếu (phổ thơ TTT) đã trở thành ca khúc truyền thống nơi mảnh đất “tầm tang“ giàu đẹp.Cây bàng vuông được Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát trồng cạnh dòng kênh nơi mảnh đất địa linh sinh nhật kiệt.Mảnh đất miền hạ sông Ninh, cách nay 500 năm tứ tổ khai sáng và cửu tộc lập nghiệp, trong đó có tổ cả của người viết bài này- Cụ Trần Vu – Dinh điền sứ thời hậu Trần. Mảnh đất ấy cách đây vài trăm năm quan triều Nguyễn – nhà thơ NGUYỄN CÔNG TRỨ đã đến đây dẫn dắt cư dân khai phá lập nên miền đất mới. Địa linh sinh nhân kiệt nơi này đã sản sinh ra nhiều “nhân vật nổi tiếng”. Tên tuổi của họ gắn với sự cống hiến cho đất nước như: các vị tướng: Trần Thanh Huyền (Chính uỷ Quân chủng Hải quân) Trần Văn Xuyên (Phó Tư lệnh Quân chủng Hải quân); Ngô Văn Phát (Chính uỷ vùng 5 Hải quân)… và những người “nổi tiếng“ khác: Trần Văn Nhung (nhà toán học đầu đàn- TTBGD); BS Trần Đông A (bàn tay vàng ngành phẫu thuật Việt Nam); Trần Minh Oanh, Nguyễn Văn Tuấn (Chủ tịch tỉnh); Phạm Tất Thắng (Chủ tịch – Bí thư huyện uỷ)… Lễ trồng cây bàng vuông Trường Sa ở quê hương Chuẩn Đô đốc chỉ mang tính biểu tượng. Thông điệp mà Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát gửi gắm; đó là sự tri ân với đất và người.Đất là nơi chôn nhau cắt rốn – quê cha đất tổ của anh. Người là bậc sinh thành, thầy cô giáo cũ, bà con cô bác đã góp phần nuôi dưỡng, giáo dục anh nên người – cho quân đội vị tướng nhân hậu và nghĩa tình. Và còn nữa, những đồng đội của anh; trong đó có cả những người không trở về sau ngày toàn thắng.Cây bàng vuông do quân dân Trường Sa tặng Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát sẽ xanh tươi, đơm hoa kết trái, bồi thêm sức sống của vùng đất “ địa linh sinh nhân kiệt“ này. Đó là biểu tượng về chủ quyền biển đảo thiêng liêng của tất cả chúng ta- những cư dân sống trên dải đất hình chữ S thân yêu.Hải Hậu, cuối tháng 5-2025
Xem thêm
Văn chương và lòng yêu nước
Với bài viết “Cờ Tổ quốc trong trái tim tôi”, nhà thơ Trần Xuân Hóa (Đảng bộ phường Cát Lái) vừa được trao giải Khuyến khích tại cuộc thi viết cảm nhận “Quốc kỳ Tổ quốc Việt Nam”
Xem thêm
Anh Lộc – Tản văn Trần Thế Tuyển
Thật bất ngờ, cách đây hơn 5 năm, tôi ra HN dự lễ kết nạp hội viên Hội Nhà văn VN, anh Lộc đứng cạnh tôi cùng nhận quyết định. Quyết định do nhà thơ Hữu Thỉnh, Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam ký. Điều làm tôi bất ngờ là anh Lộc - người đàn anh cùng xóm, lớn hơn tôi vài tuổi lại mang tên Nguyễn Hoàng Hà.
Xem thêm
Má tôi - Ký của Bích Ngân
Bài đăng báo Người Lao động Xuân Giáp Thìn 2024
Xem thêm
Trường Sa - Nơi biển gọi tên Tổ quốc
Ký của Nguyễn Văn Mạnh, Thời báo Văn học Nghệ thuật
Xem thêm
Ngô Thị Thu Thủy - Người phụ nữ FUJIWA truyền cảm hứng
Bài đăng Tạp chí Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam, số tháng 5 năm 2025
Xem thêm
Tôi kể chuyện về một người thầy quan trọng trong đời
Về cô giáo Nguyễn Thị Thúy, Hiệu phó trường Tiểu học Nam Cát – Nam Đàn - Nghệ An
Xem thêm
Thăm chiến trường xưa
Ghi chép của Đại tá, nhà văn Nguyễn Văn Hồng
Xem thêm
Cảm xúc tháng Tư
Ký của nhà thơ Trần Ngọc Phượng
Xem thêm
Vu vơ ngày cuối tháng Ba – tản văn của Võ Thị Như Mai
Cuộc đời tôi, dẫu có những ngày lặng lẽ bước qua những con đường cũ, vẫn là một khu vườn đầy ắp màu sắc - có cả xanh tươi của hy vọng, cả vàng úa của hoài niệm, nhưng quan trọng nhất, vẫn còn đó những chồi non kiên trì vươn lên sau mỗi lần đổi thay.
Xem thêm
Hélène – con gái ông Tây Việt Minh
Bài của nhà văn Nguyễn Thanh
Xem thêm
Cô bé và đóa hoa hồng – Tạp bút của Võ Đào Phương Trâm
Chiếc xe đạp lộc cộc băng qua con đường đông đúc, lách qua những làn xe liên tục của Sài Gòn, cái dáng mỏng manh, độ chừng mười hai tuổi, bé nhỏ liêu xiêu trên chiếc xe đạp cà tàng, nghe cót két, hình như chiếc xe bị hư gì đó nên thấy nó đạp một cách cực nhọc hơn bình thường.
Xem thêm
Thành phố của lòng nhân ái - Ký của Nguyên Hùng
Ký dự thi “Thành phố tôi yêu, thành phố nghĩa tình” của Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh
Xem thêm
Về Tiên Động nhớ Ngư Phong – Nguyễn Quang Bích
Ngư Phong là tên hiệu của thủ lĩnh miền Thao - Đà trong thời Cần Vương chống Pháp ở Bắc Kỳ. Ông tên thật là Nguyễn Quang Bích (1832 – 1890). Đương thời ông được nhân dân miền Tây Bắc xưng tụng là “phật sống” và hết lòng yêu quý, ngưỡng mộ.
Xem thêm
Lỗi tại Sài Gòn…
Tản văn của La Mai Thi Gia
Xem thêm