TIN TỨC
  • Thơ
  • Nguyễn Thanh Hải – Chùm thơ dự thi

Nguyễn Thanh Hải – Chùm thơ dự thi

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-03-18 08:06:23
mail facebook google pos stwis
2305 lượt xem


(Mời click vào icon để truy cập thư mục)

NGUYỄN THANH HẢI

 

Mùa ý thức hồi sinh

 

Rồi một chiều về nghe hàng còng bên sông rịn ràng thương nhớ

Gió lắc bông bần rơi như vừa trang điểm chốn xa nào

Hoa gạo đốt lửa ngoài kia/ cỏ gạo giăng mắc cánh đồng/ riêng tôi đãi tìm hoài một triền sông ốc gạo

lặng lẽ từ khi nào im hến

bên vùng đời không còn người bưng bán: Hến ơ…

 

Sông còn luyến thương người về luyến thương hoàng hôn nên không thể cạn

Một đêm nào mình xuống dòng nhớ dấu chấm trăng khuya

Mênh mông mùa bông bần rụng/ ngồi ở đâu tôi hỡi

Trong mênh mông mùa bông bần rụng, ngồi ở đâu để thấy

Người giữ nắng giữ nỗi đầy vơi mấy bận sông buồn

 

Những ray rứt cứ dềnh lên trong ý nghĩ

Sao ta lại giấu mình trong những đặc ân

Con ốc con cua nuôi ao đầm giấu thân phận mình trong quán cua đồng ốc ruộng

Con ếch rọng trong vuông bè cơn cớ gì phải gọi ếch cắm câu

Không có tự nhiên nào đắp đổi

Sông giận người cạn cùng hay giận mình không đủ đong đầy để lòng người còn nuôi cá nuôi tôm

 

Rồi một chiều về/ một đêm về ngồi nghe sông thức

Trong giấc mơ ngoài trời khuya có mùa gió chướng tràn về

Tôi thấy bông bần rụng cá tra bần lẽo đẽo

Trong chập chờn ý thức hồi sinh.

 

 

Đọng vào là nhớ là thương

 

tôi tìm về tuần tự ngày xưa/ con nước đã lở theo dòng sông hay dòng sông lở theo ngày tôi đi/ mà biệt trôi hết ráo

những năm tháng thù thì đã vời vợi trọi trơn

lục bình chẳng cần bạc tiền chỉ cần được tím

để đọng vào nhớ thương

 

tìm ở đâu em phương Nam phương nào tiếng đờn kìm phím lõm

tại trăng hay chinh chiến qua làng để "Dạ cổ hoài lang"

Thất Sơn vẫn sừng sững đứng trông lên bao giờ núi lạng

bao giờ cống xê liu hò lạc mất dấu phương Nam

 

tôi tìm về bên sông nghe phù sa lắng

nghe như có loài cỏ lữ mọc xa làng

trong đám đước mênh mông ngập dấu chân bờ cõi

người thắt chặt người như nhện tơ giăng như khoen lưới diềm chài

 

đêm phương Nam ai hát lời nắng gió

mấy trăm năm vẫn điệu nhớ quê nhà

mẹ ta Cửu Long bền lòng vững chải

một mình nuôi chín nhánh sông

 

tôi muốn chia nhỏ hồn mình gửi đàn chim cá nhỏ

gửi lên trời cho gió bay đi

nay gieo ở đầu sông mai rải cuối con đường

để trăm năm đừng một mai tất cả

 

để nơi nào cũng mọc lên đồng lúa

tuần tự ngày xưa tuần tự trở về

tôi muốn gom cỏ trời về đây hết ráo

để con chuồn chuồn không bay lạc quê hương.

 

 

Ai đã gán cây xoài cây gòn quê mình

 

Í thương quá em. Ai đã gán cây xoài cây gòn quê mình vào bờ bãi

tuổi thơ trèo lên là hái được Sài Gòn

cây mọc ở đâu chim bay về đó

Sài Gòn là những bóng cây

 

là tình bằng nối dìu dặt dãy phố hay bát ngát cao tầng những sợi gió tha phương

nhà thờ Đức Bà tổ chim tứ chiếng

nở khắp miền đông miền tây khắp miền đất bến thành

nở ra điệu phương nam

 

như cây xoài cây gòn thương quá í a

những đêm ta nằm giữa lời ca đong đưa nước mắt

những cánh chim xa quê bao nỗi niềm ấp ủ

thương dìu dắt buổi ban đầu những vấp ngã đầy vơi

 

ta về đây từ độ lý mênh mông chưa bao giờ nghĩ xứ người

giờ thì không cần trèo lên cây Sài Gòn ta đã hái được

đi thì nhớ ở thì thương

như cây xoài cây gòn quê mình mộc mạc

tấm lòng xa hoa tâm hồn lộng lẫy

góp phố giăng đèn cho những thao thức chong khuya

 

ai đó nói Sài Gòn hoa lệ

hoa cho ai và lệ cho ai

có phải hoa cho em vỉa hè mang nặng

giọt lệ mừng vui giọt lệ dãi dầu

 

Í a thương quá em. Như cây xoài cây gòn quê mình bờ bãi

Sài Gòn ngon hào sảng lòng người

như tản văn hay như tùy bút đẹp

vấp Sài Gòn ta lại gặp ngọn gió bao dung.

 

 

Mai mốt không còn phà sông sẽ về đâu

 

Em. Mai mốt không còn phà sông sẽ về đâu

câu hỏi qua sông làm nghiêng buổi sáng

ai đốt gió lên cánh đồng đầy khói

trôi mênh mang theo con nước trả lời

 

ruộng sả héo vụ mùa sau sả mọc

em qua phà rồi có trở lại không

gió lắc quá sợ nỗi buồn ai rớt

tôi lóng ngóng con cá lìm kìm bơi vô bờ đỡ bóng mây trôi

 

chầm chậm về Bảo Định chiều xuống rồi em định nói gì không

nước ngưng chảy ngập ngừng đổi ý

rễ bần ngắn dài đóng sào bến bãi

thương con cá chốt chưa kịp chốt lời ai đã bỏ vào trong câu hát ngâm nga

 

lục bình tự qua sông thấy mình không can dự

một chùm trôi một chùm tím nao lòng

những nổi trôi đã già theo năm tháng

chuyến phà nào mà không qua sông

 

bao nhiêu ký ức xa xôi còn giữ trong mùa lức cũ

dư vị nào trong ruộng sả hôm nay

buổi sáng qua Tân Phú Đông chiều về Song Thủy Nam đi cuối Bảo Định vẫn chưa nghe được điều gì em định nói

em. Mai mốt không còn phà sông chảy về đâu…

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm