Bài Viết
Cha như ngày tháng thân quen
Góc hè, xó chợ đỏ đen phận mình
Hàng cây khát nước lặng thinh
Xích lô bạc gió, xiêu hình cha đi
Cơm tấm nghi ngút khói
Sườn nướng rực than hồng
Chả trứng hấp cách thủy
Vỉa hè cứ mênh mông
Đêm rằm bầu trời cởi mở
cha tôi vê điếu thuốc ngoài hiên
vòng xoáy chuyện tình
Trăng – Nước
Nay người về cửa sông Mã - Xứ Thanh
Bến Hới vẫn tìm anh
Gương mặt nào thân quen trong nghìn người trở về đêm hội
Trăm sóng Cà Mau đổ bờ, đâu con sóng 70 năm?
Người mẹ trẻ lịm dần trên bàn mổ
Khẽ nghiêng người nghe con khóc oa oa
Cả kíp mổ chuyền cho nhau đứa bé
Tay nâng niu mà khoé mắt ướt nhoà…
thắp đuốc lên
để tôi gạn phù sa trong màu mắt goá phụ
đừng,
đêm đừng chết theo cơn mất ngủ
Chợt một ngày, nhận ra
Mọi thứ đã qua…đâu thể nào quay lạii
Thôi thì…ai cứ sống phần người nấy…
Có sao đâu?
Ta không đổ lỗi tại mùa xuân đã vãn
Tại nắng hanh hao trên những phận người
Những cuộc mưu sinh chưa bao giờ đơn giản
Thành phố này vẫn chưa qua hết chơi vơi
Tiếng khèn đi xuống chợ
Núi nghiêng mình đi theo
Tiếng khèn như cơn gió
Vượt qua thung qua đèo.
Hãy tắt đèn đi con, xích lại gần cha
Đêm bắt đầu phút giây tưởng niệm
Trong trời đất se se cơn gió lạnh