TIN TỨC
  • Truyện
  • Xóm nghèo ven sông - Truyện ngắn của Thiên Di

Xóm nghèo ven sông - Truyện ngắn của Thiên Di

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2023-06-24 17:58:04
mail facebook google pos stwis
1123 lượt xem

Người đàn bà đặt gánh xuống, kéo tà áo quẹt mồ hôi:

- Cô Bảy, cô Bảy, bán cho tui chai nước.

Hạnh lấy ly đá và chai nước ngọt đưa cho chị. Chị tầm gần năm chục, khuôn mặt rám nắng có những đường nét rất đẹp. Cặp mày cong đen nhung và đôi mắt to với rèm mi dài.

Hạnh nhỏ nhẹ:

- Ngồi nghỉ đi thím Sáu

Chị gỡ chiếc nón vừa vuốt tóc cười vừa quạt lấy quạt để:

- Dạo này nóng quá ha cô Bảy

- Dạ nóng quá, mua bán được không thím Sáu? Mà trưa rồi thím không về lo cơm nước cho ổng à?

Chị đặt chiếc nón vào lòng thở dài:

- Về ổng lại oánh tui cô Bảy, chờ ổng say ngủ tui về.

 - Vậy chị vô nhà ngồi kẻo nắng…

Tác giả Thiên Di

Ông chồng chị  sáng bảnh mắt là nhậu. Khi nào uống hết vô và hết bạn nhậu thì lăn ra giường ngủ. Chị đi mua ve chai hẻm trên xóm dưới bằng đôi quang gánh từ thời ông Sáu bán đất còn cái nhà cuối cùng, bây giờ nhà cuối cùng cũng chẳng còn, hai vợ chồng cất cái lều trên rẻo đất có mấy ngôi mộ cũ.

Nghe trước nguyên nửa xóm này đất của ông bà ổng. Đến đời ổng mấy anh em ăn rồi ở không, chỉ nhậu và số đề, đá gà mà bán từ từ. Gia đình ông Sáu chỉ còn rẻo đất này nằm mặt  đường, mà cũng của chung anh em thôi.

 Hạnh không dám vô nhà ổng dù là khách hàng thường xuyên của quán bởi sợ mấy ngôi mả trong nhà. Nghe nói có người xin bốc ngôi mả đi mà không hiểu sao ổng  không cho.

Hai vợ chồng ông có đứa con gái lớn lấy chồng xa xứ, còn hai đứa con trai sanh đôi, một đứa nhỏ năm ngoái gặp sốt xuất huyết mà chết. Thương thằng nhỏ mưa gió gần nửa đêm còn lội bùn đi qua quán, mũi thò lò xanh lét…

- Thôi tui về nhen cô Bảy!

- Dạ thím về.

Thím Sáu quảy gánh te tái đi vể chưa đầy nửa tiếng sau đã nghe tiếng la:

- Cứu tui… cứu tui …

Hạnh chạy vội ra đường nhìn về phía nhà thím Sáu thấy thím chạy đến, tay bịt trán máu chảy ròng ròng xuống mặt.

- Sao vậy thím Sáu

Ổng lấy cái tô đập mặt tui…

Thím vừa khóc vừa kể lể…

Hạnh cũng chỉ biết thở dài theo thím và kéo người đàn bà tội nghiệp vô băng lại cho chị.

Khổ. Vậy mà vẫn thương vẫn lo cho chồng…

Thực ra những người đàn bà an phận như chị Sáu cũng không ước muốn gì nhiều nên lầm lũi chịu đựng. Hạnh nghĩ bản thân mình mà lòng chùng xuống…

Đức chồng Hạnh thì hiền nhưng nhạt nhẻo, anh ta chỉ biết cái tôi của mình, Hạnh có buồn hay đau bệnh thì cũng chỉ vài câu qua loa chiếu lệ rồi mạnh ai nấy sống.

Nhà Đức - chồng Hạnh chỉ có ba anh em trai và một cô em gái nhưng mỗi người một phương cũng không mấy khi qua lại, hai mảnh đời cô đơn vá víu lại với nhau nhưng rồi rách vẫn hoàn rách.

Thực ra anh em máu mủ Đức nghe còn nhiều lắm. Đức kể xưa ba chồng đang ở với  bà Tám trên Đồng Xoài  có mấy đứa con nít đến nhà giỡn um xùm. Đang mê ngủ sau chầu rượu đế ổng la toáng

- Con cái nhà ai ồn quá, về đi cho qua ngủ.

Bà Tám thủng thẳng:

- Con ông chớ ai mà đuổi, tụi nhỏ dưới Cần Thơ lên thăm ông đó.

Bà lại lầm bầm: Nhiều vợ nhiều con đến con mình cũng không nhớ, hết biết!

Ông lang bạt kỳ hồ, từ một thương gia giàu có đến khi chết  không mua nỗi cái áo quan, người quen phải lặn lội kiếm Đức về lo ma chay.

Trước Hạnh cũng bị lầm vì Đức làm công an thì chắc cũng có học, bởi tánh gã ít nói lại nhỏ nhẹ, nhưng sau mới biết mẹ gã có chức quyền nên mua cho gã cái bằng, vô nghề một thời gian cũng gây nợ bởi mê đề nên trốn lên Sài Gòn chạy xe. Nhưng thói mê đề quen lại muốn có tiền ăn nhậu nên Đức đổ nợ tứ xứ. Khi Hạnh biết thì cũng gánh một đống nợ. Chán ngán Hạnh làm ly hôn.

Cuộc sống rất bất công, trước Hạnh là cô thợ may ngoan hiền, chồng trước lại làm nghề cho vay nặng lãi. Rồi một hôm anh ta về ngọt ngào bàn làm giấy ly hôn giả.

Sự cớ là có cô nàng mê anh ta đặt thẳng điều kiện: nếu ly hôn vợ thì sẽ cho anh ta một số tiền nhiêu đó và chu cấp hằng tháng cho vợ con anh ta. Cũng không biết thiệt hư thế nào nhưng cũng lục đục suốt vì Hạnh không thích cái nghề của chồng,  mẹ con Hạnh thường ăn chay để bớt tội cho chồng, là Hạnh nghĩ vậy. Nên khi Hải muốn thì Hạnh cũng tuỳ, và rồi giả thành thật anh ta đi luôn.

Một vài năm sau Hạnh cũng gật đầu với anh chồng sau vì sự quan tâm săn sóc quá nhiệt tình của anh ta làm Hạnh cảm động…

Khi ta để món gì đó sôi quá lâu nó sẽ tràn ra và dập tắt lửa. Hạnh của bây giờ bình thản và thờ ơ trước mọi biến động. Trái tim ngoài tình thương yêu cho con còn trống rỗng, chẳng bóng hình nào nương náu.

Nhìn gia cảnh người khác và cuộc sống những người đàn bà xung quanh nàng không còn mảy may hứng thú tìm hạnh phúc…

Đêm đã ngưng tiếng hát karaoke của mấy ông bợm nhậu. Chỉ còn âm thanh dòng sông ru Hạnh thiếp ngủ…

T.D

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Người đàn bà vẽ tranh kiếng – Truyện ngắn Lưu Kiều Nhi
Tôi về đến nhà đúng lúc ba và chị Hai đang hì hục đem mớ tranh kiếng của má ra cất ở nhà kho phía sau. Tôi biết ngay là má có việc đi đâu đó nên hai người họ mới cả gan đến thế. Chị Hai nói má không chịu ở nhà nghỉ dưỡng bệnh, lại lén đi lặt cuống ớt với mấy người đàn bà trong xóm. Ba cười hiền lành bảo: Kệ bả. Bắt bả ở nhà hơn bắt cóc bỏ dĩa. Lại phụ ba một tay, dọn cho xong đống nợ này đi bây!
Xem thêm
Án ma ni thiên ý - Truyện ngắn Ny An
Ở gần cuối xã Xay Xát, đi qua khỏi con dốc sỏi đá bụi bay xám mặt sẽ tới Quán Phật. Hai lùm thiết mộc lan um tùm đứng trước ngõ hút tài lộc, nở bông ngào ngạt mỗi tối. Quán Phật nằm giữa khu vườn thuốc nam, lắp camera từ ngõ vào tới cửa và phòng khách. Bờ tường gắn lưới thép B40 ngăn khu vườn với dải cát trắng trải dài đầy dứa dại, cây bụi và xương rồng gai nhọn tua tủa.
Xem thêm
Một ngày không xảy ra chuyện gì. Truyện ngắn của Wayne Karlin
Dịp kỷ niệm 50 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam, năm 2025, nhà văn Wayne Karlin ở tuổi tám mươi đã viết truyện rất ngắn “Một ngày không xảy ra chuyện gì”, đăng trên báo Washington Spectator với lời giãi bày: “Quãng thời gian tồi tệ nhất mà tôi phục vụ trong lực lượng lính thủy đánh bộ là thời tham chiến ở Việt Nam. Và thời gian đẹp đẽ nhất cũng chính là khi tôi tiếp tục kết nối với đất nước Việt Nam (kể từ sau chiến tranh)”.
Xem thêm
Hoàn lương - Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Khải ôm cái túi vải trên tay, bước ra khỏi cổng trại giam, Khải ngước mặt nhìn lên trời, khoảng trời bao la, trong xanh với những tia nắng đầu ngày tỏa dịu ấm áp, bầu trời bên ngoài cổng trại giam rộng lớn hơn nhiều so với khoảng trời bên trong khuôn viên của khám, dù có những lúc phạm nhân ra ngoài lao động thì cũng không thấy mênh mông đến vậy.
Xem thêm
Miếu thiêng – Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Đà Lạt! Chiều xám đặc, ánh sáng dường như không len nổi qua ngôi miếu bỏ hoang, nhiều năm âm u với những mảng cỏ dại phủ đầy dưới chân, xung quanh là những tầng cây rậm rịt. Bóng tối như trở thành điểm đặc biệt ở nơi này, và một điều nữa là, chẳng ai bén mảng đến đây, bởi không gian lạnh toát và ám mị.
Xem thêm
Công chúa Ngọc Anh – Truyện lịch sử của Nguyễn Thị Việt Nga
Công chúa Ngọc Anh bước ra khỏi cổng chùa Thiên Mụ thì dừng bước. Gót hài hoa di nhẹ lên bậc đá dẫn xuống đường. Nàng thẫn thờ nhìn dòng Hương xanh ngăn ngắt phía dưới đang lững lờ trôi. Giây lát, đôi mắt trong veo lại hướng lên phía dãy núi điệp trùng.
Xem thêm
Thư gửi nhà văn - Truyện ngắn của Đặng Chương Ngạn
Truyện ngắn đăng trên “Viết & Đọc” chuyên đề Mùa Hè 2025
Xem thêm
Luân hồi - Truyện ngắn Nguyễn Đức Hạnh
Truyện ngắn Luân hồi của Nguyễn Đức Hạnh là một bản giao hưởng đầy ám ảnh về sự trả giá của phản bội và sức mạnh vĩnh cửu của lòng trung thành.
Xem thêm
Biển Hồ mênh mông - Truyện ngắn của Đặng Chương Ngạn
Hành trình tìm nhau giữa nghịch cảnh và nỗi đau không biên giới
Xem thêm
Màu áo xanh - Truyện ngắn của Trần Hà Yên
Truyện đăng Văn nghệ Công an & Công an Nhân dân điện tử
Xem thêm
Hương trầm - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Nguồn: Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam số 35 tháng 4 năm 2025, trang 26.
Xem thêm
Biển bỗng khóc òa - Truyện ngắn Nguyễn Đức Hạnh
Biển bỗng khóc òa – truyện ngắn của Nguyễn Đức Hạnh không chỉ là một lát cắt đời sống làng chài ven biển, mà còn là tiếng vọng sâu xa của nỗi niềm con người trước sự đổi thay của thiên nhiên, của lòng người.
Xem thêm
Người tình mã hóa – Truyện ngắn Mai Văn Phấn
Lập nhận bưu kiện vào chiều hôm qua, khi nắng cuối ngày đổ xuống hành lang một màu vàng úa. Anh đặt chiếc hộp xuống sàn, hơi thở dồn dập. Lát sau, anh cẩn thận mở hộp, nhưng ngay khi nhìn thấy dòng chữ in nghiêng trên nắp hộp, toàn thân anh như đông cứng: “Hãy đánh thức em! Tĩnh Lam”.
Xem thêm
Góc khuất cuộc chiến - truyện ngắn của Phạm Minh Mẫn
Rút từ tập truyện ngắn “Giải Nobel thứ bảy”
Xem thêm
Thuyền nhân (The boatman) - Truyện ngắn của Bùi Khánh Nguyên
Kevin tua đi tua lại đoạn video về bài diễn thuyết của chàng sinh viên tên Khanh trên giảng đường đại học Mỹ. Mỗi lần tay bấm nút dừng, Kevin lại thốt lên bực dọc.
Xem thêm
Xóm thốt nốt - Truyện ngắn của Lệ Hồng
Truyện đăng báo Nghệ An số ngày 9-3-2025
Xem thêm
Tình muộn – Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Huân bước chân vào ngôi nhà, ngôi nhà đã 15 năm anh vắng mặt vì thi hành án phạt tù cho tội danh buôn lậu. 15 năm Huân trở về, ngôi nhà vẫn vậy, không gian vẫn không có gì thay đổi, chỉ là cũ kỹ hơn bởi những mảng tường phủ rêu xanh, dưới chân tường hoen ố một lớp màu quằng quện.
Xem thêm