Bài Viết
Hướng tới ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7, Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu bài viết của nhà văn Đậu Thanh Sơn về vùng đất Cần Giờ – nơi từng là căn cứ địa của Trung đoàn 10 Đặc công Rừng Sác. Qua những dòng ký sự nhẹ nhàng nhưng lắng sâu, tác giả đã tái hiện một cách chân thực không khí thiêng liêng nơi đền tưởng niệm, những con số chiến công lẫy lừng, và cả sự trăn trở về những ngôi mộ chưa tên. Một bài viết chan chứa lòng biết ơn, khơi gợi niềm tự hào và cũng là lời nhắc nhở thế hệ hôm nay về trách nhiệm gìn giữ ký ức thiêng liêng của dân tộc.
Bây giờ theo sắp xếp địa danh mới, gọi chung là "lục tỉnh Miền Tây". Trước khi sáp nhập, chúng tôi có chuyến "hành hương" cửu tỉnh đồng bằng sông Cửu Long và ngộ ra nhiều điều – mừng có, lo có!
Lịch sử mấy ngàn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc ta đã có biết bao đêm “trừ tịch”.
Clip “Gặp gỡ Trường Sa – Yêu hơn Tổ quốc mình” là sản phẩm được dựng lại từ bản audio bài viết cùng tên của nhà báo nhà văn Phương Huyền (VOH), kết hợp với những hình ảnh tư liệu chân thực, giàu xúc cảm do chính tác giả và những người bạn đồng hành ghi lại trong chuyến công tác đến Trường Sa và Nhà giàn DK1 vào tháng 5/2025.
Không thể – một khúc nhớ lặng lẽ nhưng chan chứa yêu thương và tri ân của Đại tá, nhà báo Trần Thế Tuyển dành cho Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng – người thầy, người thủ trưởng, người anh tinh thần một thời. Từ căn gác nhỏ của một đời cống hiến, những hồi ức chan chứa nghĩa tình, ký ức về một thời vàng son làm báo – làm người… chợt ùa về trong cơn mê tỉnh. Và trong khoảnh khắc mong manh ấy, ông vẫn không quên hỏi: “Các chú ổn không?”. Câu hỏi giản dị, mà như một di huấn.
Cách đây hơn 20 năm. tôi có may mắn đến thăm căn phòng nhỏ tại ngôi nhà số 13 (nay là số 248-250) đường Văn Minh, thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông - Trung Quốc, nơi Bác Hồ sáng lập ra báo Thanh niên - tờ báo cách mạng đầu tiên ở nước ta.
Trong một thế kỷ qua, báo chí cách mạng Việt Nam đã trở thành một phần không thể thiếu của dòng chảy văn hóa Việt. Trong dòng chảy đó, biết bao ngòi bút nhà thơ, nhà văn đã góp phần giữ lửa cho trang báo, đồng thời mang lại sự lãng mạn, sâu sắc và đắm đượm tình người cho nghề báo. Dù là văn thơ hay báo, ngòi bút chân chính đều đặt trên nền tảng của lòng trắc ẩn và khát vọng về sự thật.
Tôi là dân văn nên khi viết báo ở lĩnh vực văn hay ngoài văn đều dùng văn để viết sao cho bài báo có văn.
Nhân dịp 50 năm thống nhất đất nước, tác giả Lê Thị Tuyết, hội viên Hội nhà văn TP.HCM, vừa gửi Văn chương TP. Hồ Chí Minh bài bút ký về ngày 30/4/1975 và những năm tháng không thể nào quên. Bà đã tái hiện lại không khí vỡ òa của ngày đại thắng, xen lẫn niềm hạnh phúc riêng tư khi chào đón một sinh linh bé bỏng. Từ ký ức về khoảnh khắc định mệnh của dân tộc đến những chiêm nghiệm về cuộc đời và sự hy sinh của những người đi trước, bài viết là lời tri ân sâu sắc, nhắc nhở thế hệ hôm nay về giá trị của hòa bình, độc lập và tình yêu thương gia đình, đất nước. Mời quý độc giả cùng đọc để cảm nhận!
Thạc sỹ, kiến trúc sư Lưu Đình Khẩn cho rằng: vấn đề “dân trí” rất quan trọng, nhưng “quan trí” quan trọng hơn nhiều.