Bài Viết
Lấp kín không gian những tấm thảm màu
Rơi qua nỗi đau khúc ca an yên
Cánh hoa lộc vừng đánh thức bình minh
Mỗi bài thơ như một mảnh ghép – khi trầm lắng, khi rực rỡ – để tạo nên bức tranh toàn cảnh về Cần Giờ: vừa hoang sơ, vừa kiên cường. Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc những sáng tác chọn lọc, như lời tri ân đến mảnh đất đã "níu giữ hồn dân tộc" (Hoàng Hải Phương).
Thơ Trần Đôn như một bức tranh cảm xúc nhiều gam màu về Tổ quốc - khi thì thổn thức với nỗi niềm biên viễn, lúc lại ngân nga khúc tình tự dân tộc.
Từ chuyến đi thực tế cuối năm 2024 đầy xúc động của Hội Nhà văn TP.HCM, chùm thơ "Cần Giờ nắng gọi rừng nghe" sau đây đã ra đời như một bản giao hưởng của thiên nhiên và lòng người. Ở đó, sóng biển Thạnh An hôn lên rễ đước già, gió mang hương bần mắm thấm đẫm nghĩa tình, và những hy sinh nơi Rừng Sác vẫn thầm thì trong từng câu chữ.
Nắng nhảy nhót trên con đường đât đỏ
Rừng cao su loang lổ hố bom
Tháng Tư áy tiến vào thành phố
Thơ Phạm Đình Phú mang đến một thế giới giàu cảm xúc, nơi hoài niệm hòa quyện cùng những triết lý về cuộc đời, tình yêu và lý tưởng.
Có một bạn chuông gió
Đu tay bác Thông già
Lẳng tiếng reo thật khẽ
Theo bình yên bay ra
Có phải Sài Gòn đã vào thu
trời thu se lạnh lá thu vàng
áo thu màu mắc em nơi ấy..
Cát sinh ra đã da vàng
Tôi sinh ra ở miền quê gió cát
Cát lặn vào da thịt
Cát ghé vào từng bữa cơm